Một
người
mẹ
có cậu
con trai rất ngoan, nhưng
tính tình lại
trầm
lặng
và nhút nhát. Nhưng trong dịp
lễ
Valentine sắp đến,
cậu
lại
bày tỏ
với
mẹ
ý định
muốn
làm thiệp
Valentine để tặng
tất
cả
bạn
bè trong lớp. Trái tim người
mẹ
thắt
lại.
Bà cầu
mong con trai mình đừng thực
hiện
ý định
đó vì bà biết bản
tính nhút nhát đã khiến nó phải
tách biệt
với
những
cuộc
vui với
bạn
bè. Tuy vậy, bà vẫn
giúp con mua giấy, keo, bút chì màu
và tối
nào cậu
con trai cũng cặm cụi
làm cho đủ 40 cái thiệp,
tương
ứng
với
sỉ
số
học
sinh trong lớp học
của
cậu.
Ngày
Valentine đến, cậu
con trai cẩn thận
xếp
tất
cả
các thiệp
vào cặp
và đi đến
trường.
Nhìn thấy
dáng vẻ
háo hức
của
cậu
con trai, bà mẹ cảm
thấy
chạnh
lòng vì nghĩ rằng nó sẽ
chẳng
nhận
được
nhiều
thiệp,
và có thể
chẳng
có tấm
nào từ
bạn
bè. Vì thế, bà quyết
định
làm món bánh quy mà cậu con trai mình rất
thích để
giúp cậu
xoa dịu
nỗi
thất
vọng
không thể
tránh khỏi.
“Có qua có lại
mới toại
lòng nhau” hay “Bánh Ú cho đi, bánh Quy cho lại”
là triết
lý sống
rất
phổ
biến
trong não trạng con người.
Khi trao ban điều gì, chúng ta thường
rất
quan tâm đến việc
mình sẽ
lãnh nhận
xứng
đáng với
những
gì mình đã cho đi hay không ? Bà mẹ
lo buồn
vì bà dự
cảm
rằng
với
mối
quan hệ
bạn
bè quá ít oi và khép kín thì tấm lòng và sự
chịu
khó của
con trai bà sẽ không được
những
đứa
trẻ
khác đáp trả nhiệt
tình và xứng đáng. Nghĩa là bọn
trẻ
sẽ
không tặng
lại
thiệp
cho cậu
bé. Và dự
cảm
của
bà hoàn toàn đúng: Cậu bé vào nhà với
đôi bàn tay trống không, cậu
không hề
nhận
được
một
cái thiệp
nào. Bà mẹ đã rất
đau lòng và cảm thấy
đứa
con trai của mình là kẻ
bất
hạnh.
Đó cũng là nỗi bất
hạnh
chung của
chúng ta khi chúng ta quá quan tâm đến
những
gì mình muốn nhận
được.
Tuy
nhiên, điều bà mẹ
không thể
ngờ
đó cậu
con trai của bà cũng bước
vào nhà với một
gương
mặt
ngời
ngời
hạnh
phúc. Tuy luôn miệng nói rằng:
“Không một
ai cả,
không một
ai cả”,
nhưng
cậu
không bận
tâm đến
việc
không một
ai tặng
thiệp
cho cậu
nhưng
điều
cậu
quan tâm đó là cậu đã tặng
thiệp
không thiếu một
ai cả.
Chính vì không quá bận tâm đến
những
điều
mình nhận,
nhưng
chỉ
quan tâm đến những
gì mình cho đi khiến cậu
bé được
bình an và hạnh phúc.
Câu
chuyện
trên không có ý khuyên các bạn trẻ
nên yêu đơn phương
cho bằng
nên hiểu rằng,
không chỉ có tình yêu đôi lứa
mới
mang lại hạnh
phúc, mới làm cho con người
cảm
thấy
yêu và được yêu. Nếu
biết
mở
rộng
trái tim, biết sống
chan hòa yêu thương với
mọi
người,
biết
cho đi thì cuộc sống
của
mình sẽ là chuỗi
ngày Lễ Tình Nhân ngọt
ngào nối tiếp
nhau.
Điền
Phương
Thảo
Thứ Ba Tuần II Mùa Chay
PHÚC ÂM: Mt 23, 1-12
“Đừng noi theo hành vi của họ, vì
họ nói mà không làm”.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: "Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua
áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là "thầy". Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Đức Kitô. Trong các
ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên".
0 comments:
Đăng nhận xét