Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

BẦU TRỜI NHỎ BÉ

Ngày kia, ti min Nam Trung Quc, mt em bé gái tiu ty, đói rách và mang bnh phong hi b dân chúng sinh sng trong mt làng nh dùng gy gc và gch đá xua đui ra khi nơi chôn rau ct rn ca mình.
Gia cnh hn lon y, mt nhà truyn giáo xông ra m em bé lên tay đ bo v em khi nhng trn đòn và khi b nhng viên gch, nhng hòn đá ném ba bãi vào tm thân bé bng ca em.
Thy có người mang em bé đi, dân làng mi chu rút lui, nhưng ming vn còn gào thét: "Phong hi! Phong hi!".
Vi nhng dòng nước mt lăn tròn trên đôi má, ln này là nhng git nước mt vui mng ch không phi là nhng git l su đau, em bé hi v cu tinh ca mình: "Ti sao ông li lo lng cho tôi?". Nhà truyn giáo đáp li: "Vì Ông Tri đã to dng c hai chúng ta và cũng vì thế con s là em bé gái ca ta và ta s tr nên người anh ca con".
Suy nghĩ hi lâu, em bé ct tiếng hi: "Con có th làm gì đ t lòng biết ơn cu giúp ca ông?". Nhà truyn giáo mm cười đáp: "Con hãy trao tng li cho nhng k khác tình yêu này càng nhiu càng tt".
K t ngày y cho đến 3 năm sau khi em bé tt hơi th cui cùng, em đã vui v băng bó các vết thương ca các bnh nhân khác, đút cơm cho h và nht là em t ra d thương và yêu mến tt c mi người trong tri. Lúc t giã cõi đi, em bé ch lên tròn 11 tui và các bnh nhân đã tng chung sng vi em kháo láo vi nhau: "Bu tri nh bé ca chúng ta đã v tri"…
Trích sách L Sng
Th Ba Tun IV Mùa Chay Năm A
PHÚC ÂM: Ga 5, 1-3a. 5-16
“Tc khc người y được lành bnh”. (Ga 5,9)
Hôm đó là ngày l ca người Do-thái, Chúa Giêsu lên Giêrusalem. Ti Giêrusalem, gn ca "Chiên", có mt cái h, tiếng Do-thái gi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rt nhiu người đau yếu, mù loà, què qut, bt toi nm la lit. Trong s đó, có mt người nm đau lit đã ba mươi tám năm. Khi Chúa Giêsu thy người y nm đó và biết anh đã đau t lâu, lin hi: "Anh mun được lành bnh không?" Người đó thưa: "Thưa Ngài, tôi không được ai đem xung h, mi khi nước đng. Khi tôi lết ti, thì có người xung trước tôi ri". Chúa Giêsu nói: "Anh hãy đng dy vác chõng mà v". Tc khc người y được lành bnh. Anh ta vác chõng và đi. Nhưng hôm đó li là ngày Sabbat, nên người Do-thái bo người va được khi bnh rng: "Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng". Anh ta tr li: "Chính người cha tôi lành bnh bo tôi: "Vác chõng mà đi". H hi: "Ai là người đã bo anh 'Vác chõng mà đi'?" Nhưng k đã được cha lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông t tp nơi đó.
Sau đó, Chúa Giêsu gp anh ta trong đn th, Người nói: "Này, anh đã được lành bnh, đng phm ti na, ko phi khn kh hơn trước". Anh ta đi nói cho người Do-thái biết chính Chúa Giêsu là người đã cha anh ta lành bnh.
Vì thế người Do-thái gây s vi Chúa Giêsu, vì Người đã làm như thế trong ngày Sabbat.

Ly Chúa, xin cho con gia cuc đi này, biết dùng tình yêu đ làm chng cho tình yêu ca Thiên Chúa. Amen.

0 comments:

Đăng nhận xét

"Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa mà tôi đây sẽ phải thiệt thân" (Ga 2,17)