Cậu bé học sinh tiểu học đọc chuyện con sâu biến thành con bướm, cậu ta mong ước có ngày mình được chứng kiến cảnh tượng sâu thành bướm. Rồi một bgày cậu kiếm được
con sâu bướm
bỏ vào hộp
nâng
niu không
cho ai đụng
tới vì sợ làm hư mất chuyện mạo hiểm của cậu. Suốt
cả tuần
lễ,
từ khi có
cái hộp và
con sâu
bướm, cậu bé không lúc nào
ngớt quan sát
tiến
trình sâu
thành bướm.
Ngày kia cậu
thấy trên
mình sâu
có mọc đôi
cánh thật
xinh, rồi thì màu sắc rực
rỡ trang điểm cho toàn
thân
con sâu,
và trong một thời
gian ngắn,
không còn là con sâu
nữa, nhưng đã hoá thành con bướm vàng với sắc màu rực rỡ! Cậu sung sướng chạy và kêu bố và cho bố thấy sự lạ lùng "con bướm vàng" tuyệt diệu! Người bố chẳng tỏ ra chút hứng thú gì, chỉ bểu môi với cậu bé: lạ
gì con bướm
biến
dạng từ
con sâu,
có gì lạ đâu
mà coi! Trước
thái
độ và cử chỉ lạnh lùng đó của ông bố, cậu bé không biết làm gì hơn là đưa hộp con bướm về phòng ngắm một mình!
Câu chuyện nho nhỏ trên cho ta một khái niệm về sự khiết tịnh trong tâm hồn: Cả cậu bé và bố cậu nhìn thấy sự kiện với bằng con mắt và tâm trí, nhưng cậu bé còn nhìn sự kiện với tất cả trái tim!
Chỉ mình cậu bé có cảm nghiệm về sự lạ lùng "sâu hóa bướm". Người bố không đi vào thế giới cảm nghiệm sự lạ lùng, không có kinh
nghiệm
về
"wonder", cho nên
ông
ta chỉ nhìn sự
kiện
với con mắt thịt, nhưng không cảm thấy cái gì đằng sau đó, ông đã mất cảm
quan của trái tim về
những sự "nho nhỏ" (the little things) trong
cuộc đời, không còn thì
giờ cho con
tim được cảm những gì trái tim đang mong đợi cảm nghiệm! Tôi thiết nghĩ, đó cũng là lý do khi Chúa thách đố các môn đệ hãy
trở nên bé nhỏ,
hãy tái sinh, hãy có trái tim tinh khiết như trẻ em mới có thể vào Nước Trời! (Góp nhặt)
Bài Tin Mừng
hôm nay Chúa Giêsu nói với dân chúng chỉ
có những gì từ
bên trong mới làm cho con người
ra ô uế, còn những
gì từ ngoài vào bụng
rồi xuất
ra, không làm cho con người ra ô uế.
Thứ Tư Tuần V Mùa Thường Niên Năm lẻ - Thánh Giêrônimô
Êmilianô, Linh mục - Thánh Jôsêphina Bakhita, trinh nữ
Phúc Âm: Mc 7,14-23
Khi ấy, Chúa Giêsu lại gọi dân chúng mà bảo rằng: "Hết thảy hãy nghe và hiểu rõ lời Ta. Không có gì từ bên ngoài vào
trong con người mà có thể làm cho họ ra ô uế. Chỉ có những gì từ con người ta xuất ra, chính những cái đó mới làm cho họ ra ô uế. Ai có tai để nghe thì hãy nghe".
Lúc Người lìa dân chúng mà
về nhà, các môn đệ hỏi Người về ý nghĩa dụ ngôn ấy.
Người liền bảo các ông:
"Các con cũng mê muội như thế ư? Các con không hiểu rằng tất cả những gì từ bên ngoài vào trong con người không thể làm cho người ta ra ô uế được, vì những cái đó không vào trong tâm trí, nhưng vào bụng rồi xuất ra".
Như vậy Người tuyên bố mọi của ăn đều sạch.
Người lại phán: "Những gì ở trong người ta mà ra, đó là
cái làm cho người ta ô uế. Vì từ bên trong, từ tâm trí người ta xuất phát những tư tưởng xấu, ngoại tình, dâm ô, giết người, trộm cắp, tham lam, độc ác, xảo trá, lăng loàn, ganh tị, vu khống, kiêu căng, ngông cuồng.
Tất cả những sự xấu đó đều ở trong mà ra, và
làm cho ngươì ta ô uế".
Lạy
Chúa, xin dạy con đừng
toan tính với người
đời,
xin để
lại
nơi
tâm hồn
con chút trong trẻo của
trẻ
thơ,
để
mỗi
ngày của
con đều
được
an vui. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét