Vị
Thiền sư
thấy người
mù xách theo chiếc đèn lồng
được thắp
sáng, trong lòng lấy làm khó hiểu,
còn người đi đường
thì cười nhạo
bởi mù thì có thấy
được ánh sáng đâu mà thắp
đèn, thế là ông quyết
định dò hỏi
nguyên do:
Người
mù đáp: “Tôi nghe nói rằng sau khi trời
tối,
con người
thế
gian đều
sẽ
như
tôi, cái gì cũng nhìn không thấy,
vậy
nên tôi mới thắp
đèn để
soi sáng đường cho họ,
có gì là phí đâu”.
Thiền
sư
nói: “Thì ra ông là vì mọi
người
nên mới
thắp
đèn, thật
là thiện
tâm”.
Người
mù nói: “Thật ra tôi cũng là vì bản
thân tôi thôi, bởi thắp
đèn rồi
thì trong đêm tối người
khác mới
nhìn thấy
tôi nên sẽ không đụng
phải
tôi”.
Vị
Thiền
sư
chợt
ngộ
ra “Vì người khác cũng chính là vì bản
thân mình vậy.”
Bài Tin Mừng
hôn may diễn tả
tường tận
tiến trình Đức
Giêsu chữa một
người mù được
sáng mắt. Đây là phép lạ
đặc biệt
làm cho chúng ta không thể không có những
thắc mắc.
Vì cách Đức Giêsu thực
hiện phép lạ
khác hẳn những
lần khác.
Thứ Tư Tuần VI Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Mc 8, 22-26
Khi ấy, Chúa Giêsu và
các môn đệ đến Bếtsaiđa, người ta dẫn tới Chúa một người mù và xin Chúa đặt tay trên người ấy. Chúa cầm tay người mù, dắt ra khỏi làng, Chúa phun nước miếng vào mắt anh và đặt tay trên anh mà hỏi: "Ngươi có thấy gì không?"
Anh nhìn lên và trả lời: "Tôi thấy người ta như những cây cối đang đi". Chúa lại đặt tay trên mắt người mù, anh liền thấy rõ và khỏi hẳn, thấy được mọi vật rõ ràng. Chúa Giêsu cho người ấy về nhà và căn dặn: "Ngươi hãy về nhà, và nếu có vào làng thì đừng nói với ai".
Lạy
Chúa, xin cho tấm lòng của
con cũng quảng đại
như
Ngài, rộng
rãi cho đi, rộng rãi ban phát. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét