Tha
thứ
là một
món quà.
Truyện
kể
có hai người thổ
dân Nam Phi rất ghét nhau. Ngày kia, một
trong hai người gặp
con gái nhỏ của
kẻ
thù mình trong rừng. Tên ấy
nổi
sùng bắt
cô gái và lấy dao chặt
hai ngón tay rồi thả
về.
Cô bé vừa
chạy
về
vừa
khóc, bàn tay máu chảy ròng. Còn tên hung
thủ
vừa
đi vừa
la lớn: Trả được thù rồi.
Ngày
qua tháng lại, thấm
thoát mười
mấy
năm, cô gái lập gia đình và có con cái. Một
hôm có một
tên ăn mày đến xin ăn. Người
đàn bà nhận ra đó là kẻ
đã chặt
ngón tay của mình, vội
vàng trở
vào nhà bảo đầy
tớ
đem sữa
bánh ra cho ăn. Khi kẻ đó ăn no rồi,
người
đàn bà liền đưa
bàn tay cụt
ra cho coi mà nói: Tôi cũng đã trả
được thù rồi.
Tên ăn mày cảm động
khóc ngất.
Chúng ta đã có nhiều
kinh nghiệm về
sự tha thứ.
Có nhiều lần
chúng ta muốn tha cho người
đã xúc phạm nhưng
rồi không thể
quên. Sự đau nhói cứ
nổi dậy
mỗi khi chúng ta nhắc
đến chuyện
cũ. Sự hận thù như
vết thương
còn
mưng mủ
cứ âm ỉ
đau hoài. Bề ngoài diện
mạo xem ra đã lành lặn
và ăn da non nhưng bên trong còn đau
đớn, nhức
nhối. Sự
tha thứ như
thế chưa
hoàn
toàn
là
tha thứ thực
sự, vì nó còn làm chúng ta buồn
phiền và lo âu. Đôi khi chúng ta đòi
sự công bằng
đáp trả hoặc
phải có những
hành động tương
xứng như
xin lỗi hay đền
bù. Chúng ta gọi là tha thứ
có điều kiện.
Đây là kinh nghiệm thường
tình của người
đời. Khi tha, chúng ta nghĩ rằng
tha thứ: quá tam, ba bận.
Ba lần thôi nhá, đừng
phạm lỗi
nữa. Chúa Giêsu nhắn
nhủ chúng ta: Anh em đừng
xét đoán, thì anh em sẽ không bị
Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ
không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy
tha thứ, thì sẽ
được Thiên Chúa thứ
tha (Lc 6,37).
Chúa Nhật Tuần VII Thường Niên Năm A
PHÚC ÂM: Mt 5, 38-48
Khi ấy, Chúa Giêsu phán
cùng các môn đệ rằng: "Các con đã nghe bảo: 'Mắt đền mắt, răng đền răng'. Còn Thầy, Thầy bảo các con: đừng chống cự lại với kẻ hung ác; trái lại, nếu ai vả má bên phải của con, thì hãy đưa má bên kia cho nó nữa. Và ai muốn kiện con để đoạt áo trong của con, thì hãy trao cho nó cả áo choàng nữa. Và ai bắt con đi một dặm, thì con hãy đi với nó hai dặm. Ai xin, thì con hãy cho. Ai muốn vay mượn, thì con đừng khước từ.
"Các
con cũng đã nghe dạy rằng: 'Hãy yêu thương tha nhân, và ghét thù địch'. Còn Thầy, Thầy bảo các con: Các con
hãy yêu thương thù địch các con, hãy làm lành cho những kẻ ghét các con, và cầu nguyện cho những kẻ bắt bớ và vu khống các con, để các con nên con cái Cha các con ở trên trời, là Đấng làm cho mặt trời mọc lên trên người lành cũng như kẻ dữ, và cho mưa trên người công chính cũng
như kẻ bất lương. Vì nếu các con yêu thương những kẻ yêu thương các con, thì còn có công gì? Nào những người thu thuế không làm như vậy ư? Và nếu các con chỉ chào hỏi anh em các con mà thôi, thì các con có làm gì hơn? Nào dân ngoại không làm như vậy sao? Vậy các con hãy nên
trọn lành như Cha các con trên trời là Đấng trọn lành".
0 comments:
Đăng nhận xét