Có một Giám Mục kia trên đường kinh lý giáo phận, ghé thăm gia đình một bà lão. Người ta nói bà là
một
tấm
gương
cho cả
lòng soi chung. Trong khi thăm, vị Giám Mục hỏi:
- Bà thường hay đọc sách đạo đức nào nhất?
- Thưa Ðức Cha con không biết đọc, bà cụ trả lời. Nghe nói thế, vị Giám Mục tiếp tục hỏi: "Nhưng bà
hay cầu
nguyện
cơ
mà?". Thấy Giám Mục đã biết bí quyết của mình, bà cụ thật thà thưa:
- Thưa Ðức Cha, con chỉ biết tràng hạt thôi: Kinh Lạy Cha, Kinh Kính Mừng, Kinh Tin Kính. Một ngày con khởi sự đọc đến mười lần nhưng thường thì con không đọc xong.
- Tại sao thế? Vị Giám Mục muốn biết. Bà cụ thuật tiếp:
- Tại vì khi con bắt đầu đọc: Lạy Cha chúng con? Con bỗng không hiểu sao Chúa có
thể
tốt
lành đến mực cho phép một bà già hèn mọn như con được gọi ngài là Cha. Ðiều đó làm cho con phải khóc và rồi con không thể nào đọc tiếp hết chuỗi được. Nghe thuật lại kinh nghiệm trên, vị Giám Mục khuyến khích:
- À, này bà cụ, đó là lời cầu nguyện trị giá bằng tất cả những lời cầu nguyện của chúng tôi.
Bà cứ
tiếp
tục
và luôn cầu nguyện theo câu đó.
Tục ngữ Việt Nam có câu: "Gần chùa gọi bụt bằng anh".
Ðó là tâm tình thông thường của con người. Bởi lẽ những thực tại dù to lớn đến đâu, nếu đã trở nên những công việc hằng ngày thường bị hạ thấp giá trị.
Ước gì Kinh Lạy Cha giúp
chúng ta ý thức thật sâu đậm về sự thật: Thiên Chúa
là Cha chúng ta, như bà cụ đơn sơ trong câu chuyện trên đã cảm nghiệm được, đồng thời giúp chúng
ta sống và thực hành những gì chúng ta
luôn miệng cầu khẩn trong kinh Lạy Cha.
Thứ Bảy
Tuần IV Mùa Thường
Niên Năm lẻ
PHÚC
ÂM: Mc 6, 30-34
Khi ấy, các tông đồ
hội lại
bên Chúa Giêsu và thuật lại
với Người
mọi việc
các ông đã làm và đã giảng dạy.
Người liền
bảo các ông: "Các con hãy lui vào
nơi vắng
vẻ mà nghỉ
ngơi một
chút". Vì lúc ấy dân chúng đến
tấp nập
đến nỗi
các tông đồ không có thì giờ
ăn uống. Vậy
các ngài xuống thuyền,
chèo tới một
nơi vắng
vẻ hẻo
lánh. Thấy các ngài đi, nhiều
người hiểu
ý, và từ các thành phố,
người ta đi bộ
kéo đến nơi
đó
và
tới nơi
trước các ngài. Lúc ra khỏi
thuyền, Chúa Giêsu thấy
dân chúng thật đông, thì động
lòng thương, vì họ
như đàn chiên không người
chăn, và Người dạy
dỗ họ
nhiều điều.
Lạy Chúa, xin cho lời kinh chúng con thốt lên vang vọng đến Ngài, để Ngài ban ơn và gìn giữ chúng con khỏi những cám dỗ ở trần gian. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét