Raoul Follreeau, vị
đại ân nhân của
người phong cùi trên thế
giới có kể
lại mẩu
chuyện đáng thương
tâm
như sau:
Trong
một
thị
trấn
nhỏ
nọ,
một
người
đàn ông lâm bệnh nặng.
Sau khi khám nghiệm, các bác sĩ nghi ngờ
anh ta đã mắc bệnh
phong hủi...
Tuy không là một phán quyết
dứt
khoát, nhưng kể
từ
đó người
ta không còn thấy anh ra khỏi
nhà nữa.
Gia đình anh mỗi lúc lại
càng xác tín hơn về
bệnh
tình của
anh. Thế
là để
che dấu
con người mà họ
coi như một
sự
xấu
hổ
chung, những người
thân của anh đã giam anh
trong một cái mùng lớn.
Người
đàn ông đáng thương chỉ
còn sống
vất
vưởng
nhờ
lương
thực
tiếp
tế
mỗi
ngày. Vũ trụ của
anh chỉ
còn là khung mùng phủ kín bốn
chân giường.
Ngậm
đắng
nuốt
cay từng
giờ
từng
phút, người
đàn ông chỉ còn mỗi
một
hy vọng:
đó là trốn
thoát được
chính nhà giam của anh... Ngày nọ,
anh đã trốn ra khỏi
khuôn mùng và gia đình của anh. Nhưng
chẳng
may, người
ta đã nhận
bắt
được
anh. Lần
nay, người
đàn ông khốn khổ
dường
như
không còn một
hy vọng
nào nữa.
Anh chỉ
còn muốn
tìm sự
giải
thoát qua cái chết...
Lần
thứ
hai, anh trốn khỏi
vũ trụ
tối
tăm của
anh. Nhưng
lang thang mãi
mà vẫn
không tìm được sự
tin tưởng
và giúp đỡ của
những
người
khác, anh đã tìm đến cái chết
như
một
lời
biện
hộ
cuối
cùng. Người
đàn ông đã mua thuốc ngủ
và tự
vận
trước
mặt
mọi
người.
Cái chết
của
anh đã gây chấn động
trong dư
luận.
Người
ta yêu cầu
cho khám nghiệm tử
thi. Kết quả
đã làm cho mọi người
sửng sốt:
anh đã không bao giờ mắc bệnh
phong cùi...
Những
ai đã và đang sống dưới
một
chế
độ
độc
tài trong đó mọi thứ
tự
do cơ
bản
nhất
của
con người
bị
chối
bỏ,
đều
cảm
nhận
được
sự
độc
hại
của
thái độ
thiếu
tin tưởng
lẫn
nhau giữa
người
với
người...
Một
xã hội
mà quan hệ giữa
người
với
người
chỉ
xây dựng
trên dối
trá, lừa
đảo,
hận
thù, ganh ghét.... Một xã hội
như
thế
không thể
không đi đến chỗ
diệt
vong...
Người
Kitô chúng ta luôn được mời
gọi để
xây dựng Nước
Chúa, Nước của
Chân Lý, của Công Bình, của
Bác Ái, của sự
tín nhiệm lẫn
nhau...
Chúa
Giêsu đã để lại
cho chúng ta chế độ
kiểu
mẫu:
Ngài không nhìn người bằng
một
nhãn hiệu,
bằng
một
lăng kính có sẵn.
Tất cả
mọi người,
dù tội lỗi
thấp hèn đến
đâu cũng đều được
Ngài nhìn dưới ánh mắt
của cảm
thông, của yêu thương,
của tha thứ...
Tất
cả
mọi
người
đều
được
nhìn dưới
ánh mắt
yêu thương
của
Ngài như
một
giá trị
độc
nhất
vô nhị
trong tình yêu của Thiên Chúa.
Ðể
được
một
cái nhìn như thế,
chúng ta luôn được mời
gọi
để
gạt
bỏ
mọi
thứ
thành kiến
ra khỏi
tâm hồn
chúng ta. Trong tất cả
mọi
sự
và trong mọi người,
chúng ta hãy mặc lấy
cái nhìn của Chúa Giêsu. Chỉ
với
cái nhìn ấy, chúng ta mới
mong tái tạo được
sự
tín nhiệm
và tin tưởng
lẫn
nhau trong xã hội chúng ta.
Chúa Nhật Tuần VI Thường Niên Năm A
PHÚC ÂM: Mt 5,
20-22a. 27-28. 33-34a. 37
Khi ấy, Chúa Giêsu phán
cùng các môn đệ rằng: "Ta bảo thật các con: Nếu các con không công chính hơn các luật sĩ và biệt phái, thì các con
chẳng được vào Nước Trời đâu.
"Các
con đã nghe dạy người xưa rằng: 'Không được giết người. Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án'. Còn Ta, Ta bảo các con: Bất cứ ai phẫn nộ với anh em mình, thì
sẽ bị toà án luận phạt. Ai bảo anh em là 'ngốc', thì bị phạt trước công nghị.
"Các
con đã nghe nói với người xưa rằng: 'Chớ ngoại tình'. Còn Ta, Ta bảo các con: Hễ ai nhìn xem phụ nữ mà ước ao phạm tội với họ, thì đã ngoại tình với họ trong lòng rồi.
"Các
con cũng đã nghe có lời bảo người xưa rằng: 'Chớ thề gian, nhưng hãy giữ trọn lời mình thề với Chúa'. Còn Ta, Ta
bảo các con: Đừng thề chi cả. Nhưng lời nói của các con phải là: Có thì nói
có, không thì nói không, thêm điều đặt chuyện là bởi ma quỷ mà ra".
0 comments:
Đăng nhận xét