Ðể nói lên tình
yêu vô biên và mầu nhiệm của Thiên Chúa, người Hồi Giáo thường kể câu chuyện
sau đây:
Một hôm, Ðấng
Allah cho gọi một thiên sứ đến và sai xuống trần gian. Ngài truyền lệnh cho vị
thiến sứ như sau: "Ngươi hãy xuống trần gian và đưa về đây người đàn bà
góa có bốn đứa con thơ".
Vị thiên sứ ra
đi. Ngài gặp ngay người đàn bà góa đang cho đứa con nhỏ nhất bú. Ngài hết nhìn
người đàn bà với bốn đứa con dại, lại ngước mắt lên nhìn về Ðấng Allah như xin
rút lại lệnh truyền. Làm sao có thể nhẫn tâm để tách biệt người mẹ với những
đứa con thơ còn lại... Nhưng ánh mắt van xin của vị sứ thần đã không mảy may
đánh động được Ðấng Allah. Cuối cùng, vị sứ thần đành phải vâng lệnh Ðấng Allah
để cướp lấy người đàn bà khỏi đám con thơ và đưa về trời.
Hoàn thành công
tác, nhưng xem chừng vị sứ thần không thể vui được. Vui thế nào được trước cảnh
chia cách giữa mẹ và con. Thấy vị sứ thần buồn bã, Ðấng Allah mới cho gọi ngài
lại và đưa ngài vào giữa sa mạc. Ðấng Allah chỉ cho vị sứ thần thấy một tảng đá
lớn và bảo ngài hãy đập vỡ nó ra...
Tảng đá vừa vỡ
ra, vị sứ thần ngạc nhiên vô cùng, vì từ trong đó, một con sâu nhỏ từ từ bò
ra... Hiểu được ý
nghĩa của cử chỉ ấy, vị sứ thần thốt lên: "Ôi
lạy Ðấng tối cao, màu nhiệm thay công cuộc sáng tạo của Ngài. Với sự không
ngoan thượng trí và tình yêu vô biên, Ngài
đã không bỏ mặc một tạo vật nhỏ bé như con sâu kia, thì hẳn Ngài cũng sẽ
không quên được bốn đứa bé mồ côi là con cái của Ngài".
Ðâu là hình ảnh
chúng ta có về Chúa? Ngài là Thiên Chúa từ nhân, luôn tha thứ, Ngài là người
Cha nhân hậu luôn yêu thương săn sóc cho từng đứa con, hay trái lại, Ngài chỉ
là một ông thần độc ác mà vì sợ hãi chúng ta phải chạy đến để khỏi bị trừng
phạt...?
Trở về với
Thiên Chúa, trước tiên là phải gạt bỏ
ra khỏi tâm hồn chúng ta hình ảnh bất
xứng mà chúng ta gán cho Chúa. Hãy phục hồi lại trong tâm hồn chúng ta hình ảnh của một Thiên Chúa mà Tin Mừng
đã mạc khải cho chúng ta: đó là một
người Cha luôn yêu thương và không ngừng tha thứ cho chúng ta, một người Cha mà tình thương vượt hẳn những
tính toán cân lường của trí khôn loài người chúng ta...
Có những lúc
chúng ta cảm thấy tội lỗi đang đè nặng trong tâm tư ư? Hãy mau mắn chạy đến với
Ngài.
Có những lúc
đau khổ, mất mát che phủ khiến chúng ta nghi ngờ tình yêu của Ngài ư? Hãy tin
tưởng rằng, Ngài đang nhìn thấy và cảm thông với từng nỗi khốn khổ của chúng ta
và tình yêu nhiệm màu của Ngài luôn nhào nặn để biến những đắng cay chua xót ấy
thành ân phúc cho chúng ta.
Trích sách Lẽ
Sống
Ảnh: Internet
Thứ Ba
Tuần XXIV Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 7, 11-17
"Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi
dậy".
Khi ấy, Chúa Giêsu đến một thành gọi
là Naim. Các môn đệ và đám đông dân chúng cùng đi với Người. Khi Người đến gần
cửa thành, thì gặp người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một
bà goá kia và có đám đông dân thành đi đưa xác với mẹ nó. Trông thấy bà, Chúa động
lòng thương và bảo bà rằng: "Đừng khóc nữa". Đoạn tiến lại gần, Người
chạm đến quan tài và những người khiêng đứng lại. Bấy giờ Người phán: "Hỡi
thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy". Người chết liền ngồi lên và
bắt đầu nói. Rồi Người trao lại cho mẹ nó.
Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen
Thiên Chúa rằng: "Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên
Chúa đã thăm viếng dân Người". Và việc này đã loan truyền danh tiếng Người
trong toàn cõi Giuđêa và khắp vùng lân cận.
Lạy Chúa, Chúa luôn yêu thương chúng con, nhưng chúng con luôn sợ hãi và
nghĩ rằng Chúa sẽ phạt nặng mỗi khi lầm lỗi. Nhưng không, ơn của Chúa ban cách
lạ thường lắm. Xin cho tình yêu, niềm tin và sự phó thác của con vào Ngài ngày
càng lớn mạnh hơn. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét