Văn hào Guenter
Eich, người Ðức, có viết một vở kịch truyền thanh với nhan đề: "Festamus,
người tử đạo", đại ý câu chuyện như sau:
Festamus là một
con người lành thánh, đơn sơ hiếm có. Mặc dù sống giữa những người gian ác,
chàng vẫn luôn cư xử đoan chính, giàu lòng thương đối với những người bần cùng.
Sau khi chết,
chàng được lên Thiên Ðàng. Ở đó, sau khi làm quen với các vị thánh, chàng đã bỏ
ra mấy ngày liền để đi tìm kiếm cha mẹ, anh em và bạn hữu ngày xưa. Nhưng chàng
không thấy ai. Thánh Phêrô cho biết: Cha mẹ và bạn hữu chàng ngày xưa đã ăn ở
gian ác, nên đã bị giam trong Hỏa Ngục.
Nghe đến đây,
Festamus buồn thiu, chàng liền thưa với thánh Phêrô: "Con không thể ở nơi
đây được bao lâu còn có những người đang phải chịu đau khổ dưới đó".
Chàng liền rời
bỏ Thiên Ðàng, xuống Hỏa Ngục để thăm cha mẹ, bạn hữu và những người thân.
Chàng làm điều đó với thác tín rằng: Khi một người vô tội từ trời cao, đến và
sống với những người bị kết án, cùng chia sẻ với họ những đau khổ nhọc nhằn,
thì người đó sẽ phá tan được địa ngục và vòng phong tỏa của quỷ ma...
Câu chuyện
tưởng ttượng trên đây phần nào muốn đề cao thiện chí của những người dám hy
sinh hạnh phúc riêng tư của mình để chia sẻ số phận đau thương của những người
khác.
Ðó là tất cả
Mầu Nhiệm Thiên Chúa làm người. Thiên CHúa đa từ trời cao xuống trần trong thân
phận nghèo hèn nhất. Ngài sinh ra trong
chuồng bò để thông cảm với nỗi cơ cực nghèo nàn của những kẻ không nhà không
cửa.
Thiên Chúa từ
trời cao không muốn ban xá lệnh, ban ơn tha thứ cho tội nhân, mà trái lại đã
thân hành đến ngồi đồng bàn với từng tội nhân. Thiên Chúa không thể hiện sự cảm
thông bằng lời nói suông, mà bằng cả cuộc sống làm người...
Người Việt Nam
nào dường như cũng đang sống trong địa ngục của thiếu thốn và nghèo khổ. Không
cần phải đi tìm kiếm, ai trong chúng ta cũng cảm nghiệm được thế nào là cơ cực,
bần cùng. Ai sẽ biến cảnh khốn cùng ấy trở thành Thiên Ðàng của Tình Thương?
Mỗi người một ít, nếu ai cũng ra khỏi nỗi khổ của mình và gom góp lại đóm lửa
của yêu thương, chia sẻ, cảm thông, chúng ta sẽ xoa dịu được phần nào nỗi khổ
đau chung mà chúng ta đang trải qua...
Trích sách Lẽ
Sống
Thứ Bảy Tuần
XXII Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc
6, 1-5
"Tại sao các ông làm điều không được phép làm
trong ngày Sabbat?"
Trong một ngày Sabbat, khi Chúa Giêsu
đi qua đồng lúa, thì các môn đệ bứt bông lúa miến, vò xát trong tay, rồi ăn. Có
mấy người biệt phái nói với các ông rằng: "Tại sao các ông làm điều không
được phép làm trong ngày Sabbat?" Chúa Giêsu trả lời họ rằng: "Các
ông chưa đọc điều Đavit đã làm khi ông và các người tuỳ tùng bị đói sao? Ngài
đã vào đền thờ Thiên Chúa, lấy bánh dâng hiến mà ăn và cho các người bạn tuỳ
tùng ăn, bánh đó họ không được phép ăn, nhưng chỉ dành cho các trưởng tế mà
thôi". Và Người bảo họ rằng: "Con Người làm chủ cả ngày Sabbat".
Lạy Chúa, con không biết mình có từng góp chút lửa yêu thương nào cho
người khác không nhưng xin Ngài hãy luôn dung lửa yêu thương của Ngài để xoa dịu
những nỗi đau con. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét