Theo
khuynh hướng tự nhiên, có lẽ ai trong chúng ta cũng thích dựa theo đám đông để
hành động.
Chúng ta thử
quan sát trong sự đi lại trong các thành phố. Cũng như xe cộ, khách bộ hành
cũng phải tuân theo đèn xanh, đèn đỏ. Những buổi chiều khi tan sở, người ta thường
thấy các xe cộ nối đuôi nhau ở các ngã tư. Ðối lại với một chuỗi dài của những
xe cộ, người ta cũng thấy lố nhố cả một đoàn người đang chờ đèn xanh để qua đường.
Quan
sát cho kỹ, thỉnh thoảng người ta thấy một điều rất buồn cười, nhưng cũng rất
bình thường: nếu có một người trong đám
bộ hành này, vội vàng vì công việc hoặc không đủ kiên nhẫn, đã lợi dụng lúc
vắng xe để băng qua đường bất chấp đèn đỏ,
thì lúc đó, một số người trong đám đứng
đợi cũng sẽ làm theo, nghĩa là cũng sẽ băng qua đường ngay giữa lúc đèn còn
đỏ... Những người đi theo này có lẽ không nhìn thấy những dấu hiệu của luật lệ
đi đường, mà chỉ làm theo người khác. Ðối với những người này, dấu hiệu để băng qua đường này không phải là đèn xanh, mà là gương của người khác.
Trong cuộc sống
hằng ngày cũng thế, nhiều người trong chúng ta có lẽ không hành động, không cư
xử theo những dấu hiệu, theo những chỉ dẫn của chân lý, mà có lẽ theo gương kẻ
khác nhiều hơn. Người ta làm sao, tôi
làm vậy! Ðó là lý luận thông thường của chúng ta. Như thế người vượt đèn đỏ
để băng qua đường chỉ làm một hành động cá nhân cho riêng mình, mà còn trở
thành dấu hiệu để cho không biết bao nhiêu người làm theo.
Không ai có
thể tự phụ sống cho riêng mình mà hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến người khác.
Bằng lời nói hay hành động, tất cả mọi hành xử của chúng ta đều gây một chấn động
nào đó với người khác. Một cách nào đó, chúng ta không sống như một hòn đảo, mà
là một dấu hiệu đối với người khác.
Riêng với những
môn đệ của Ðức Kitô, thì vai trò dấu hiệu ấy càng hiển nhiên hơn. Thật thế,
Chúa Giêsu đã quả quyết: "Các con là muối đất, các con là ánh sáng thế
gian".
Ước gì cuộc
sống chứng ta của bác ái, của nhẫn nhục, của tha thứ, của quảng đại, của phục vụ
và của sự cần kiệm liêm chính mà người Kitô luôn phải thể hiện, có sức trở
thành dấu hiệu của chân lý, của Sự Sống. Và để trở thành dấu hiệu cho người
khác, người Kitô cần phải luôn hướng nhìn về Ðấng là Ðường, là Sự Thật và là Sự
Sống. Sống theo Ngài, cư xử như Ngài, người Kitô cũng sẽ lôi cuốn nhiều người đến
với Ngài.
Trích sách Lẽ
Sống
Chúa Nhật Tuần XXII Thường Niên Năm A
PHÚC
ÂM: Mt 16, 21-27
"Nếu
ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình".
Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ thấy: Người sẽ phải
đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ bởi các kỳ lão, luật sĩ và thượng tế, sẽ
bị giết và ngày thứ ba thì sống lại. Phêrô kéo Người lại mà can gián Người rằng:
"Lạy Thầy, không thể thế được! Thầy sẽ chẳng phải như vậy đâu". Nhưng
Người quay lại bảo Phêrô rằng: "Hỡi Satan, hãy lui ra đàng sau Thầy, con
làm cớ cho Thầy vấp phạm, vì con chẳng hiểu biết những gì thuộc về Thiên Chúa,
mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về loài người".
Bấy giờ Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu ai muốn
theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy. Vì chưng,
ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Thầy,
thì sẽ được sự sống. Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì
được ích gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình? Bởi vì Con Người
sẽ đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy
giờ, Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm".
0 comments:
Đăng nhận xét