Gần nhà tôi có
ngôi chùa cổ. Chùa nhỏ, dân nghèo nên chỉ có một sư trụ trì mà thôi. Nghe nói
trước đây sư tu ở một ngôi chùa to nhất nhì nước, tiếng tăm, đức độ của sư đang
lên nhưng rồi không rõ nguyên do gì, sư được điều về trụ trì ngôi chùa nhỏ ở
làng tôi. Tôi không ăn chay niệm Phật, nhưng thỉnh thoảng có chuyện vui, chuyện
buồn tôi vẫn thường ra hưởng ly nước vối nhà chùa và đàm đạo chuyện đời với sư.
Khi đã thân
quen, có lần tôi hỏi: “Đang ở chùa lớn, ở nơi đô hội nườp nượp người vào ra,
giờ về trụ trì chùa vắng này, sư có buồn không?”. “Có buồn - sư trả lời tôi -
nhưng mọi sự ở đời, đừng ngồi mà nhâm nhi nỗi buồn, vì càng buồn thì nỗi buồn
lại càng lớn hơn, vạn vật đều thay đổi từng giây, từng sát-na một, điều quan
trọng là mình làm được điều gì có ích nhất trong điều kiện hiện tại”. “Buồn sao
sư lại về đây?”. “Vì sự đố kỵ, nhưng không phải để tránh sự đố kỵ mà về để tu
đắc đạo hơn”. “Chẳng lẽ nhà chùa cũng có sự đối kỵ sao?”. “Không ở đâu là không
có sự đố kỵ. Nhiều người đi tu nhưng có phải ai Phật cũng cho gọi hết đến bên
mình đâu”.
Hôm đó, câu
chuyện của chúng tôi xoay quanh sự đố kỵ. Và sư như là người dẫn lối cho tôi
vượt thoát được khỏi sự đố kỵ của chính mình và của người khác dành cho mình.
Thứ Hai
Tuần XXIII Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc
6, 6-11
"Các ông quan sát xem Người có chữa lành bệnh
trong ngày Sabbat không".
Vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu vào hội
đường và giảng dạy. Khi ấy ở đó có một người tay hữu bị khô bại. Những luật sĩ
và biệt phái quan sát xem Người có chữa lành người ấy trong ngày Sabbat không,
để có cớ tố cáo Người. Nhưng Người biết tư tưởng các ông, liền bảo người có tay
khô bại rằng: "Ngươi hãy chỗi dậy mà đứng ra giữa đây". Người đó đứng
thẳng dậy. Đoạn Chúa Giêsu bảo các ông ấy rằng: "Tôi hỏi các ông, ngày
Sabbat được phép làm sự lành hay sự dữ, cứu sống hay là giết chết?" Rồi
đưa mắt nhìn mọi người, Chúa bảo người đó rằng: "Ngươi hãy giơ tay
ra". Người ấy giơ ra, và tay người ấy được lành.
Bấy giờ các ông đầy lòng tức giận, và
bàn định với nhau xem có thể làm gì được Chúa Giêsu.
Chúa ơi, bản thân con đây, nhiều lúc cũng có chút đố kỵ với người khác,
vì người khác đó được người khác nữa quan tâm hơn. Xin Chúa con lòng đố kỵ và
ích kỷ đó tan biến nơi con để con nên trọn lành hơn trước mặt Chúa. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét