Hôm nay (27/9)
là ngày kính nhớ thánh Vinh Sơn đệ Phaolô. Vào khoảng giữa thế kỷ thứ 17, linh
mục Vinh Sơn được cử đi làm tuyên úy cho các tù khổ sai bị trói vào những cột
chèo lớn trên các thuyền buồm của đế quốc Pháp. Với bản chất nóng nảy, hiếu
thắng, cục mịch... cộng với những phản ứng thô lỗ mà có lẽ vị linh mục tuyên úy
đã bị tiêm nhiễm trong suốt thời kỳ ở với tù nhân, cha Vinh Sơn đã được một nữ
bá tước ra mời làm trưởng nhóm của một số linh mục đang phục vụ như những thừa
sai giữa giới nghèo trong khắp nước Pháp... Cha Vinh Sơn đã chấp thuận lời đề
nghị.
Một khúc quanh
lịch sử không những bắt đầu với cha mà còn cho cả Giáo Hội nữa: các linh mục
dòng thánh Vinh Sơn đệ Phaolô mà chúng ta thường gọi là các cha Lazaristes đã
ra đời từ đó. Ngoài ba nhân đức thông thường ma các tu sĩ phải khấn giữ, họ còn
cam kết phục vụ hoàn toàn cho giới nghèo.
Thời gian sau,
với sự cộng tác của chị Louise de Marillac, cha Vinh Sơn đã thiết lập dòng Nữ
Tử Bác Ái cũng đeo đuổi cùng một mục đích: đó là phục vụ người nghèo... Cha
Vinh Sơn đã định nghĩa dòng nữ này như sau: nhà dòng của họ là nhà thương, nhà
nguyện của họ là nhà thờ giáo xứ, khu nội cấm của họ là các ngả đường phố xá.
Chúc thư và
cũng là tinh thần của thánh Vinh Sơn đệ Phaolô được chứa đựng trong các lá thư
của ngài. Chúng ta hãy đọc qua một đoạn sau đây: "Hãy cố gắng bằng lòng ngay
giữa những điều làm cho chúng ta bất mãn. Hãy giải thoát tâm trí con khỏi những
điều đang làm con giao động. Chúa sẽ lo liệu cho mọi sự... Cha van xin con, hãy
tín thác nơi Chúa. Con sẽ có mọi sự tâm hồn con khao khát".
Chúa Giêsu đã
bắt đầu bằng con số không: Ngài nghèo đến nỗi không có nơi gối đầu. Thế nhưng
ngày nay, khi nhìn vào Giáo Hội, người ta nghĩ ngay đến quốc gia Vatican, với
một bảo tàng viện phong phú nhất, với những vương cung thánh đường lộng lẫy,
với những cuộc biểu dương rầm rộ. Người ta cũng có thể nhìn vào các tòa giám
mục đồ sộ.
Các vị sáng lập
dòng cũng thường bắt đầu với con số không. Nhưng ngày nay, có ai chối cãi được
rằng những cơ sở lớn mà người ta thường thấy trong các đô thị lại thuộc về các
hội dòng.
Giáo Hội và
cách riêng các hội dòng có phục vụ người nghèo và có thuộc về người nghèo
không?... Có lẽ, nhiều hội dòng mà mục đích nguyên thủy là phục vụ người nghèo
và sống nghèo, cần phải đấm ngực tự thú rằng mình đã quá đi xa tinh thần của
Ðấng sáng lập... Sống nghèo trước hết đó là sống tín thác vào Chúa quan phòng.
Có thể nói đó là nhân đức trỗi vượt và cũng là mẫu số chung của các vị thánh:
phó thác hoàn toàn vào Tình Yêu của Chúa.
Chúa kêu mời
chúng ta chớ có lo lắng thái quá về ngày mai. Càng lo lắng, con người càng nuôi
dưỡng sự tham lam và càng thiếu lòng tin tưởng vào Chúa. Lòng tin của chúng ta
được đo lường bằng chính sự phó thác vào Chúa.
Trích sách Lẽ Sống
Thứ Tư
Tuần XXV Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc
9, 1-6
"Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên
Chúa và chữa lành bệnh nhân".
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai Tông
đồ lại, ban cho các ông sức mạnh và quyền năng trên mọi ma quỷ và được chữa
lành các bệnh tật. Đoạn Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa
lành bệnh nhân. Người bảo các ông rằng: "Khi đi đàng, các con đừng mang gì
cả, chớ mang gậy và bị, bánh và tiền, cũng đừng mặc hai áo. Các con vào nhà
nào, thì hãy ở lại đó, và đừng rời khỏi nơi ấy. Những ai không tiếp đón các
con, thì khi rời bỏ thành đó, các con hãy giũ cả bụi chân lại, để làm chứng tố
cáo họ". Các ông liền đi rảo khắp các làng mạc, rao giảng Tin Mừng, và chữa
lành bệnh tật khắp nơi.
0 comments:
Đăng nhận xét