Một ông vua nọ
có thói quen mỗi ngày nghe một đọan kinh trong Bagayad Gita. Người phụ trách
đọc đoạn kinh này là một nhà đạo đức, thông thái. Cứ mỗi lần đọc xong một đoạn
kinh, ông lại dùng đến kiến thức uyên bác của mình để giải thích cho nhà vua
nghe. Và ngày nào ông cũng hỏi: “Bệ hạ có hiểu những gì thần vừa giải thích
không?”. Nhưng lần nào vua cũng trả lời: “Khanh nên hỏi điều đó với khanh trước
đã”. Ngày nọ, giữa lúc đọc kinh, ông bỗng được giác ngộ và nhận ra tất cả mọi
điều đều là hão huyền. Thế là nhà thông thái quyết định từ bỏ mọi sự mà lên
đường bắt đầu cuộc sống của một người hành khất. Trước khi ra đi, ông nói với
vua: "Tâu bệ hạ, thế là cuối cùng hạ thần đã hiểu được: ‘Giác ngộ đích
thực, hiểu biết chân lý là thực thi chân lý’".
Góp nhặt
Ảnh: Internet
Thứ Bảy
Tuần XXIV Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 8, 4-15
"Hạt rơi trong đất tốt, là những người giữ lấy
lời và nhờ kiên nhẫn, họ sinh được hoa trái".
Khi ấy, có đông dân chúng tụ họp lại,
và người ta từ các thị trấn đến cùng Chúa Giêsu. Người dùng dụ ngôn mà nói rằng:
"Người gieo hạt giống ra đi gieo hạt giống mình. Và đang khi gieo, có hạt
rơi xuống bên vệ đường, bị người ta chà đạp và chim trời đến ăn đi. Hạt khác
rơi trên đá sỏi, vừa mọc lên liền héo đi, vì không có đất ẩm. Hạt khác rơi vào
bụi gai, và gai góc cùng mọc lên, bóp nghẹt nó. Hạt khác rơi vào đất tốt, đã mọc
lên và kết quả gấp trăm".
Khi nói những lời đó, Người kêu lên rằng:
"Ai có tai để nghe thì hãy nghe!". Bấy giờ các môn đệ hỏi Người dụ
ngôn đó ý nghĩa thế nào. Người nói rằng: "Phần các con, thì cho các con biết
những mầu nhiệm Nước Thiên Chúa; đối với người khác, thì dùng dụ ngôn, để chúng
xem mà không thấy, nghe mà không hiểu. Dụ ngôn đó có nghĩa thế này: Hạt giống
là lời Thiên Chúa. Những hạt rơi bên vệ đường, tức là những người đã nghe,
nhưng rồi quỷ tới và cướp lời khỏi lòng họ, kẻo họ tin mà được cứu độ. Những hạt
rơi trên đá sỏi là những người, khi nghe thì vui vẻ đón nhận lời Chúa, nhưng họ
không đâm rễ, họ chỉ tin tưởng nhất thời, và khi đến giờ thử thách, thì tháo
lui. Hạt rơi vào bụi gai, là những người đã nghe, nhưng khi đi đường, những mối
lo nghĩ, sự giàu có và thú vui của đời sống bóp nghẹt và họ không sinh hoa kết
quả. Còn như hạt rơi trong đất tốt, là những người nghe lời với tấm lòng tốt
lành và thiện hảo, họ giữ lấy và nhờ kiên nhẫn, họ sinh được hoa trái".
Lạy Chúa, xin cho lời kinh của con không chỉ trên môi miệng, mà hãy để lời
kinh đó thấm vào lòng con, theo con hết cuộc đời. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét