Cách
đây đã lâu, có một bầy
sư
tử
trong sở
thú. Chúng đến từ
Châu Mỹ
và đã được
dùng để
tiêu khiển.
Cuộc
sống
trong chuồng đã làm chúng buồn
bực
và điên cuồng, và chỉ
trong những
giấc
mơ
sau khi bị mệt
mỏi,
chúng mới
có thể
thấy
được
quê nhà thất lạc
của
chúng. Thời gian trôi qua từ
từ,
và rồi
vài con sư tử
đã chết
trong đau buồn, những
con sử
tử
khác sống
sót dần
dần
trở
nên quen thuộc với
cuộc
sống
trong chuồng. Quê nhà đã bắt
đầu
trở
thành một
hình ảnh
mờ
nhạt
trong kí ức của
chúng, một
vài con đã mất luôn mãnh kí ức
này. Những
con sư
tử
không còn kháng cự và chống
đối,
sở
thú bán chúng cho đoàn xiếc, nơi
người
ta dùng roi, dùi cui điện để
thuần
hóa chúng. Các con sư tử
cố
giữ
những
giá trị
cuối
cùng của
mình bằng
cách đánh trả một
cách mãnh liệt bởi
vì chúng vẫn nhớ
rằng
chúng đã từng là vua của
tất
cả
loại
vua ở
Châu Mỹ.
Người
ở
sở
thú bỏ
chúng vào chuồng và không cho ăn uống.
Khi chúng trở nên yếu
đi, những
người
huấn
luyện
mở
cửa
và bỏ
một
miếng
thịt
vào trong một cái chuồng
khác. Con sư tử
đói khát đã đi vào cái chuồng khác với
thân thể
yếu
đuối
của
nó và nhanh chóng ăn hết miếng
thịt.
Rồi
người
huấn
luyện
cho sư
tử
một
miếng
thịt
khác và lập lại
như
vậy
3 lần.
Con sư
tử
ăn hết
tất
cả
thịt
và nhìn người huấn
luyện
với
đôi mắt
đầy
sự
biết
ơn.
Từ
đó, sư
tử
trở
nên vâng lời trên sân khấu
làm theo những mệnh
lệnh
của
người
huấn
luyện
và không bao giờ phải
chịu
khổ
vì đói khát. Tuy nhiên, những con sư
tử
khác không nhận sự
dụ
dỗ
của
thức
ăn đã được
mang sang một phòng khác. Người
huấn
luyện
đã đưa
chúng trở
lại
sở
thú, nhưng
sư
tử
đã quá yếu
vì thế
người
huấn
luyện
đã giết
sư
tử
và chôn chúng một cách bí mật
bởi
vì anh ta đã không muốn hành vi tàn bạo
của
mình bị
phơi
bày trước
công chúng.
Sư
tử
ở
rạp
xiếc
dần
dần
trở
nên già đi và sư tử
con được
sinh ra. Sư tử
già đã không kể cho sư
tử
con về
cánh đồng
hoang, nhưng thay vì, nếu
không có sự huấn
luyện,
chúng sẽ
không có một cuộc
sống
qua những
ngày mà thế giới
bên ngoài là một nơi
điên cuồng
và chỉ
có ở
trong chuồng là nơi
an toàn. Người
huấn
luyện
tiếp
tục
huấn
luyện
sư
tử
con mà đã sống từ
trong chuồng từ
thuở
nhỏ
và biết
nghe lời.
Cậu
ta nhớ
từng
câu mà sư
tử
già đã bảo
cậu.
Một
ngày, những
hành động
tàn bạo
của
người
huấn
luyện
được
khám phá và phơi bày ra công chúng. Chính phủ
đã bỏ
hắn
ta vào tù 6 tháng và bằng hành nghề
của
hắn
ta đã bị
treo. Sư
tử
nhỏ
đã có cơ
hội
trở
về
thiên nhiên. Sư tử
già đã chết đi và sư
tử
con đến
cánh đồng
Châu Mỹ,
cảm
thấy
bơ
vơ
và sợ
hãi. Cậu
ta cảm
thấy
nguy hiểm
rình rập
khắp
nơi.
Mặc
dù những
con sư
tử
khác ngạc
nhiên bởi
sự
xuất
hiện
của
cậu,
họ
đối
đãi cậu
theo quy cách nguyên thủy. Lúc đầu,
sư
tử
con đã cố
tránh né mọi người,
cậu
còn muốn
tìm thấy
cái gì mà giống như
cái lồng
để
ở
trong đó. Cậu không biết
phải
nên làm cái gì và lúc nào cũng chờ
đợi
mệnh
lệnh.
Cuối
cùng, một
ngày, một
con sư
tử
khôn ngoan trên cánh đồng biết
được
sự
việc
mà sư
tử
con đã trãi qua và hy vọng giúp đỡ
cậu
ta trở
nên quen thuộc để
sống
trên cánh đồng. Sư
tử
khôn ngoan đã biết rằng
đã có một
cái gọng
cùm vô hình trên chân của sư
tử
con mà đã làm anh ta quen với cảm
giác ở
tù và bị
điều
khiển.
Sư
tử
khôn ngoan muốn sư
tử
con có thể chạy
nhảy
tự
do và vui chơi trên cánh đồng như
những
con sư
tử
cùng tuổi,
nhưng
sư
tử
con luôn luôn nhìn thấy sư
tử
khôn ngoan với ánh mắt
đầy
lo sợ.
Sư
tử
con đã không tin bất kì ai bên ngoài rạp
xiếc.
Thời
gian dần
trôi qua. Nhìn thấy nhưng
sư
tử
con vui chơi trên cánh đồng, sư
tử
cảm
thấy
một
cảm
giác kì lạ mà anh ta chưa
từng
có trước
đây.
Ông
ta không biết đó là cái gì, nhưng
anh ta biết rằng
anh ta muốn vậy.
Vì thế,
anh ta đã thử đi theo đằng
sau những
con sư
tử
khác. Dần
dần,
anh ta trở nên quen thuộc
với
một
con sư
tử
con khác mà từ đó đã biết
được
nguyên nhân đằng sau những
“hành vi kì lạ” của
sư
tử
con qua những gì anh ta đã trải
qua. Vì thế, anh ta đã bảo
sư
tử
con rằng
rạp
xiếc
là một
nơi
mà người
ta sử
dụng
thú vật
để
làm thú tiêu khiển cho họ
và đó là một cái tù như
địa
ngục
nơi
sư
tử
chỉ
là một
công cụ
để
tiêu khiển
mà chúng không có sự tự
do và phẩm
giá. Nghe được điều
này, sư
tử
con có chút giận dữ
bởi
vì đó là nơi mà anh ta đã sinh ra, lớn
lên, và được cho ăn và ở.
Nó tốt
hơn
cánh đồng
hoang - nơi không có các nguồn
cung cấp
và không có chỗ ở
được
che chắn
gió mưa.
Sư
tử
con mà lớn
lên ở
cánh đồng
hoang đã hỏi: “Vậy
bạn có biết
sự
thú vị
của
việc
săn mồi?
Bạn
có biết
sử
dụng
móng vuốt
và tiếng
gầm
của
sư
tử?
Bạn
có biết
rằng
bất
cứ
nơi
đâu trên cánh đồng
đều
là nhà? Bạn có biết
loài linh dương, những
con ngựa
hoang và những con hươu
cao cổ?
Bạn
có biết
rằng
bạn
là một
con sư
tử?
(He Tong dịch)
Thứ Ba Tuần Thánh
Lời Chúa: Ga 13,21-33.36-38
21 Khi ấy, (Chúa Giêsu đang ngồi ăn với các môn đệ), tâm hồn Người bị xao xuyến, nên Người tuyên bố: "Thật, Thầy nói thật cho các con biết, một người trong các con sẽ nộp Thầy". 22 Các môn đệ nhìn nhau phân vân không biết Người nói về ai. 23 Có một môn đệ được Chúa Giêsu yêu quý, đang ở bàn ăn gần lòng Chúa Giêsu. 24 Vậy Phêrô làm hiệu cho môn đệ ấy và nói: "Hỏi xem Thầy nói về ai đó". 25 Môn đệ ấy nghiêng mình sát ngực Chúa Giêsu và hỏi Người: "Thưa Thầy, ai vậy?" 26 Chúa Giêsu trả lời: "Thầy chấm miếng bánh trao cho ai là người đó". Và Người chấm một miếng bánh trao cho Giuđa, con Simon Iscariô. 27 Ăn miếng bánh rồi, Satan nhập vào hắn. Chúa Giêsu nói với hắn: "Con tính làm gì thì làm mau đi". 28 Nhưng những người đang ngồi ăn không một ai hiểu được vì sao Người lại nói với hắn như vậy. 29 Có nhiều người tưởng tại Giuđa giữ túi tiền, nên Chúa Giêsu bảo hắn: Hãy mua những gì chúng ta cần dùng trong dịp lễ, hoặc Người bảo hắn bố thí cho người nghèo. 30 Vậy sau khi nhận miếng bánh đó, Giuđa liền đi ra. Bấy giờ là đêm tối. 31 Khi Giuđa đi rồi, Chúa Giêsu phán: "Bây giờ Con Người được vinh hiển, và Thiên Chúa đã được vinh hiển nơi Người. 32 Nếu Thiên Chúa được vinh hiển nơi Người, thì Thiên Chúa lại cho Người được vinh hiển nơi chính Mình, và Thiên Chúa sẽ cho Người được vinh hiển! 33 Các con yêu quý, Thầy chỉ còn ở với các con một ít nữa. Các con sẽ tìm Thầy, và như Thầy đã nói với người Do Thái: 'Nơi Ta đi, các ngươi không thể đến được', nay Thầy cũng nói với các con như vậy".
36 Simon Phêrô hỏi Người: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu?" Chúa Giêsu trả lời: "Nơi Thầy đi, nay con chưa thể theo tới đó được, nhưng sau này con sẽ theo Thầy".
37 Phêrô thưa lại: "Tại sao con lại không theo Thầy ngay bây giờ được! Con sẽ liều mạng sống con vì Thầy". 38 Chúa Giêsu nói: "Con liều mạng sống vì Thầy ư? Thật, Thầy nói thật cho con biết: trước khi gà gáy, con đã chối Thầy ba lần".
http://tgpsaigon.net/suy-niem/20160321/34228
0 comments:
Đăng nhận xét