Một
linh mục
chánh xứ
muốn
củng
cố
Ban Chấp
Hành họ
đạo
của
mình. Ngài đã chọn những
người
gương
mẫu
trong họ
đạo
và luôn thăm nom gặp gỡ
họ
để
khuyến
khích, để
nâng cao đời sống
tinh thần,
đời
sống
đạo
đức
và sự
phục
vụ
vị
tha của
họ.
Dầu
vậy,
một
hôm, một
người
trong Ban Chấp Hành của
ngài sa ngã vào một gương
xấu,
và đa số
bổn
đạo
đã biết
đến.
Nhưng
đó lại
là người
từng
hoạt
động
tích cực
nhất.
Không muốn dứt khoát với một người nhiệt tâm, chỉ muốn đem người ấy trở về con đường thánh thiện và phục vụ. Vì thế, cha sở gặp Ban Chấp Hành và muốn chọn một người trong ban cùng ngài đến thăm và khuyến khích an ủi người kia.
Không muốn dứt khoát với một người nhiệt tâm, chỉ muốn đem người ấy trở về con đường thánh thiện và phục vụ. Vì thế, cha sở gặp Ban Chấp Hành và muốn chọn một người trong ban cùng ngài đến thăm và khuyến khích an ủi người kia.
Ngài
hỏi
một
vị
trong Ban Chấp Hành:
Con nghĩ sao về gương
xấu
của
người
đó?
Ông
này đáp:
Thưa
cha, một
người
trong Ban Chấp Hành mà như
thế
không thể
nào chấp
nhận
được.
Cha
sở
hỏi
người
thứ
hai và người này trả
lời:
Con
đề
nghị
cha nên sa thải ông ấy,
nếu
không cả
Ban Chấp
Hành đều
sẽ
mang tiếng
lây.
Cha
sở
hỏi
ý kiến
tiếp,
và đại
đa số
đều
trả
lời
tương
tự.
Sau cùng đến lượt
một
người
tự
nảy
giờ
có vẻ
im lặng
suy nghĩ, ông cho ý kiến:
Thưa
cha, trường
hợp
anh đó chưa đến nỗi
tệ.
Con nghĩ, nếu con mà lâm vào hoàn cảnh
của
anh ấy,
chắc
chắn
con sẽ
đáng trách hơn anh ấy
nhiều.
Và
cha sở
đã chọn
anh này để cùng ngài đến
thăm người
bạn
lầm
lỡ
kia.
Mọi
sự an vui trên đời
này đề ở trong sự
hòa nhã, đặt mình vào hoàn cảnh
của người
khác để hiểu
nhau hơn. Và thường
chính sự hòa nhã thông cảm
đó mới cải
hóa được người
khác. Còn sự kiêu căng kết
án chẳng những
không giải quyết
được gì, mà con làm cho sự
việc tồi
tệ hơn thêm.
Mỗi người chúng ta hãy cầu xin Chúa giúp để đừng bao giờ cười chê hoặc kết án ai. (Góp nhặt)
Mỗi người chúng ta hãy cầu xin Chúa giúp để đừng bao giờ cười chê hoặc kết án ai. (Góp nhặt)
Thứ Năm Tuần V Mùa Chay
Lời Chúa: Ga 8,51-59
51 Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do Thái rằng: "Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết". 52 Người Do Thái lại nói: "Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham đã chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: 'Ai giữ lời Ta, thì không bao giờ phải chết'. 53 Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là Abraham sao? Ngài đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai?"
54 Chúa Giêsu trả lời: "Nếu Ta tự tôn vinh chính mình, thì vinh quang của Ta sẽ không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là chính Đấng các ngươi xưng là Thiên Chúa của các ngươi. 55 Vậy mà các ngươi không biết Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói Ta không biết Người, thì Ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng Ta biết Người, và Ta giữ lời Người.56 Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng".
57 Người Do Thái liền nói: "Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã trông thấy Abraham rồi sao?" 58 Chúa
Giêsu trả lời: "Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi".
59 Bấy giờ họ lượm đá ném Ngài, nhưng Chúa Giêsu ẩn mình đi ra khỏi đền thờ.
0 comments:
Đăng nhận xét