Một
giáo viên cấp II đang vào sổ
hai cậu
học
sinh mới
chuyển
trường.
Cô thấy
tên họ
của
chúng giống
nhau, dáng người và quần
áo như
nhau nên hỏi:
-
Hai anh em sinh đôi phải không?
-
Không.
Rồi
cô đọc
thấy
ngày tháng năm sinh của chúng chỉ
cách nhau sáu tháng. Cô lại hỏi:
-
Hai anh em họ phải
không?
-
Không, chúng em là anh em ruột.
-
Ồ,
cô nghĩ có sự nhầm
lẫn
trong việc
ghi ngày sinh của các em. Hai anh em
về
nói mẹ
ghi lại
ngày sinh của mình rồi
đưa
lại
cho cô vào sáng mai nhé?
-
Tại
sao vậy?
-
Bởi
vì nếu
hai anh em không sinh đôi mà lại là anh em ruột,
thì Nam không thể lớn
hơn
Tâm có sáu tháng.
Hai
cậu
nhìn nhau. Rồi Nam quay lại,
mỉm
cười
nói với
cô giáo: “Nhưng em không phải
là người
lớn
hơn;
vì cô biết
đó, một
trong hai chúng em là con nuôi. Nhưng
chúng em không biết
ai là con nuôi.” (Góp nhặt).
Phúc Âm
hôm nay đề cập tới hai thái độ khác nhau trước biến cố Phục Sinh: Một là của các phụ nữ, một là của nhóm lính canh. Đối diện với ngôi mộ trống, các phụ nữ nhận ra dấu chỉ của Tin Mừng Chúa Phục Sinh và khởi điểm cho niềm hy vọng. Tuy lo âu nhưng họ cũng vui mừng vội vã đi báo tin cho các môn
đệ. Còn đối với nhóm lính canh, ngôi mộ trống đã không là khởi điểm của sự tìm kiếm và tin tưởng, mà
còn khiến họ xa rời niềm tin, chỉ vì sợ hãi và vì chút lợi lộc…
Thứ Hai Tuần Bát Nhật Phục sinh
Lời Chúa: Mt 28,8-15
8 Khi ấy, các bà vội ra khỏi mồ vừa sợ lại vừa hớn hở vui mừng, chạy báo tin cho các môn đệ Chúa. 9 Và này Chúa Giêsu đón gặp các bà, Người nói: "Chào các bà". Các bà liền lại gần ôm chân Người và phục lạy. 10 Bấy giờ Chúa Giêsu bảo: "Các bà đừng sợ. Hãy đi báo tin cho các anh em Ta phải trở về Galilêa, rồi ở đó họ sẽ gặp Ta".
11 Đang khi các bà lên đường, thì mấy người lính canh vào thành báo tin cho các thượng tế biết tất cả những gì đã xảy ra. 12 Các thượng tế liền họp với các kỳ lão, và sau khi đã bàn định, họ cho lính một số tiền lớn 13 và bảo rằng: "Các anh hãy nói rằng: Ban đêm khi chúng tôi đang ngủ, thì môn đệ ông đến lấy trộm xác ông. 14 Nếu việc này đến tai tổng trấn, chúng tôi sẽ thương lượng với ông, không để các anh phải phiền hà đâu". 15 Bọn lính canh nhận tiền và đã làm y như họ căn dặn chúng. Bởi thế, lời đó được phao truyền nơi người Do-thái cho đến ngày nay.
0 comments:
Đăng nhận xét