Một
người
đàn bà bị
bắt
làm tù nhân trong một trại
giam tại
Liên Xô cũ. Chính bà kể lại
câu chuyện
mà bà đã mắt thấy
tai nghe, để mọi
người
tin vào sức mạnh
của
mầu
nhiệm
phục
sinh của
Chúa.
Một
buổi
chiều
kia, một
cô gái trẻ cùng bị
giam với
chúng tôi đã kề miệng
vào tai tôi hỏi khẽ:
-
Chị
biết
hôm nay là ngày gì không?
Rồi
không đợi
tôi trả
lời,
cô ta nói tiếp:
-
Hôm nay là ngày lễ Phục
sinh.
Nghe
thế
tôi tự
hỏi:
-
Lễ
Phục
sinh đã đến rồi
sao? Lễ
của
niềm
vui và của
hy vọng,
nhưng
trong tù niềm
vui của
chúng tôi đã héo úa, khô cằn, còn niềm
hy vọng
thì ta để
lại
trong lòng và không dám suy nghĩ tiếp.
Bỗng
một
tiếng
reo vang nổi lên phá tan bầu
không khí nặng nề:
-
Đức
Kitô đã sống lại!
Tôi
quay lại
nhìn mặt
cô gái vừa
cất
tiếng
tuyên xưng
đức
tin và bắt
gặp
đôi mắt
cô ánh lên sự lung linh huyền
diệu.
Cùng lúc ấy, từ
mọi
phía của
các phòng giam khác vang lên câu trả
lời:
-
Ngài đã sống lại
thật.
Quá
sửng
sốt,
các nhân viên trại giam đứng
bất
động
như
tượng
gỗ.
Có lẽ
trong tâm trí họ đang giận
dữ
lên án một
việc
chưa
bao giờ
xảy
ra tại
đây. Sau một lúc yên lặng,
tôi nghe tiếng giày nặng
nề
tiến
đến
phòng giam của chúng tôi, rồi
phòng bị
mở
tung cửa,
hai nhân viên hỏi ai đã xướng
câu mê tín dị đoan đó, và hùng hổ
túm lấy
cô gái lôi sền sệt
ra khỏi
phòng.
Qua
tuần
lễ
Phục
sinh, họ
giam riêng cô vào phòng không có lò sưởi
để
qua cái lạnh thấu
xương
và cơn
đói hành hạ
một
con người
mà họ
cho là cuồng tín sẽ
phải
gục
ngã.
Một
tuần
sau, cô gái được trả
lại
phòng giam chung với chúng tôi. Mặt
cô xanh xao, người cô gầy
đi thấy
rõ. Sau khi nằm yên tại
một
góc phòng, cô gái khều bọn
tôi lại,
và thều
thào:
-
Dù sao tôi cũng đã tuyên xưng niềm
tin vào sự Phục
sinh trong trại giam, những
cái khác không quan trọng gì cho lắm.
Nói
xong, cô cố gắng
mỉm
cười
và tôi thấy ánh mắt
cô vẫn
ánh lên như dạo
nào.
Lạy
Chúa Giêsu phục sinh, xin cho chúng con được
can đảm
sống
cuộc
đời
tràn đầy
ánh sáng Phục sinh của
Chúa. Amen.
Chúa Nhật Phục Sinh Năm C
Lời Chúa: Lc 24,1-12
1 Ngày thứ
nhất trong tuần, vừa
tảng
sáng, các bà đi ra mộ,
mang theo dầu thơm
đã chuẩn
bị
sẵn. 2 Họ thấy
tảng
đá đã lăn ra khỏi
mộ. 3Nhưng
khi bước vào, họ không thấy
thi hài Chúa Giêsu đâu cả. 4 Họ còn đang phân vân, thì kìa hai người
đàn ông y phục
sáng chói, đứng
bên họ. 5 Ðang lúc các bà sợ
hãi, cúi gầm
xuống đất, thì hai người
kia nói: "Sao các bà lại
tìm Người
Sống
ở
giữa kẻ chết? 6 Người
không còn đây nữa,
nhưng đã sống lại
rồi.
Hãy nhớ
lại
điều
Người đã
nói với
các bà hồi
còn ở
Galilê, 7 là Con Người
phải bị nộp
vào tay phường
tội
lỗi,
và bị
đóng đinh vào thập
giá, rồi
ngày thứ
ba sống lại".
8 Bấy
giờ các
bà nhớ
lại
những điều Ðức
Giêsu đã nói. 9 Khi từ
mộ
trở về, các bà kể
cho Nhóm Mười
Một
và mọi
người khác biết tất
cả
những sự việc
ấy. 10 Mấy bà nói đây là bà Maria Mácđala, bà Gioanna, và bà Maria, mẹ
ông Giacôbê. Các bà khác cùng đi với
mấy
bà này cũng nói với
các Tông Ðồ
như vậy. 11 Nhưng
các ông cho là chuyện
lẩn
thẩn, nên chẳng tín. 12Dầu
vậy,
ông Phêrô cũng đứng
lên chạy
ra mộ. Nhưng khi cúi nhìn, ông chỉ
thấy những khăn liệm
thôi. Ông trở
về
nhà, rất
đỗi
ngạc nhiên về sự
việc đã
xảy
ra.
0 comments:
Đăng nhận xét