“Tin đạo chứ không tin người có đạo”.
Câu nói này tôi đã nghe nhiều người nói. Nhưng đáng tiếc không phải là những
người ngoại đạo nói mà là những người có đạo nói. Đa số họ là những người đã
lâu năm không tới nhà thờ. Họ bỏ xưng tội rước lễ. Họ bỏ đồng đạo. Họ có đạo
nhưng không sống đạo. Họ mang danh Ki-tô hữu nhưng lại bảo rằng “đạo tại tâm”
nên không thể hiện ra bên ngoài dấu chỉ là người Ki-tô hữu. Thế nhưng, họ lại biện minh cho hành động
chối đạo của mình là vì chê ghét một ai đó trong đạo. Họ không đến nhà thờ
vì ông A, ông B đã không tốt với họ. Họ bỏ Chúa vì cha xứ quá khắc khe trong lề
luật của Chúa. Họ không còn xưng tội rước lễ vì bà A, bà B vẫn chứng nào tật ấy
có tốt hơn họ đâu? Họ đòi người khác phải làm chứng cho họ còn bản thân họ thì
lại không chịu làm chứng cho Tin Mừng. Họ đòi người khác sống tốt còn bản thân
họ thì lại nuôi thù oán. Họ đòi người khác phải bác ái yêu thương còn bản thân
họ thì cô lập một mình không gắn bó với giáo xứ. Họ chính là những cỏ dại đang
làm mất đi vẻ đẹp của cánh đồng lúa Giáo hội Chúa Ki-tô. Họ chính là những người
có đạo nhưng không đáng tin vì tính cố chấp, nuôi thù hận mà bỏ Chúa, bỏ anh
em.
Các thánh Tử đạo Việt Nam năm xưa đã lãnh nhận cái chết tử đạo nhiều khi
cũng bởi chính những con người mang danh Ki-tô hữu nhưng đã không còn sống men
tin mừng. Họ đã tố giác anh em vì một chút bổng lộc. Họ đã bán đứng anh em vì cố
chấp trong tội lỗi. Như trường hợp thánh An-rê Kim Thông, ngài đã bị tố giác bởi
chính người cháu tội lỗi, ngang ngược. Ngài đã từng nhắc nhở người cháu sửa đổi
nhưng chứng nào tật ấy. Hắn đã không sửa đổi mà còn tố giác ngài để cầu vinh.
Trường hợp Thánh Phaolô Hạnh cũng thế. Ngài là một thanh niên nổi tiếng
về sự quen biết những tay anh chị trong giới giang hồ tại chợ Quán. Một lần, chứng
kiến một phụ nữ bị đàn em bóc lột không thương tiếc. Thánh nhân bỗng xúc động
ra tay can thiệp, làm áp lực buộc chúng trả lại tất cả những gì đã lấy của nạn
nhân. Vì hành động nghĩa hiệp này, thánh nhân phải trả giá: họ tố cáo ngài
ngoài tội là Kitô hữu, còn tiếp tay với quân đội Pháp. Thánh nhân bị bắt, bị cầm
tù, sau cùng bị trảm quyết tại Chí Hoà ngày 28-5-1859.
Trường hợp Cha Thánh Luca Vũ Bá Loan còn đáng thương và cảm động hơn. Có
hai tên tội phạm đang chờ xét xử. Họ bàn tính với nhau đến bắt Cha Loan để lập
công chuộc tội. Thế là họ đang tâm nộp Cha cho quan huyện Phú Xuyên, nhưng quan
không chịu nhận, họ phải đưa Cha về Thăng Long. Sau cùng, ngày 5-6-1840, Thánh
Luca Loan bị chém đầu.
Điểm chung của các thánh
Tử Đạo chính là can đảm đón nhận thập giá Chúa gửi đến mà không oán hận kẻ làm
hại mình. Các ngài đã vui nhận hy lễ thập giá vì yêu mến Chúa
Ki-tô. Các ngài luôn xác tín rằng: những đau khổ đời này không đáng gì so với
vinh quang bất diệt mai sau. Các ngài dầu có chịu khổ hình trong giây lát nhưng
được sống lại vinh quang muôn đời. Đó là điều mà thánh Đaminh Hạnh đã xác tín,
khi mà quan triều đình nói với ngài: “Xem kìa, đạo trưởng Duyệt đã chịu bỏ đạo,
được tha về, ông cứ làm như thế tôi sẽ tha cho ông”. Nhưng thánh Đaminh Hạnh
bình tĩnh trả lời: “Kẻ trung thành với Chúa, khi chết sẽ được lên thiên đàng”.
…
Quả thực, ngày nay không cần những cuộc bắt đạo những vẫn có hàng ngàn
người bỏ đạo vì những danh lợi thú trần gian. Ngày nay không ai bắt chúng ta bước
qua thập giá nhưng vẫn còn đó nhiều người vì danh lợi thú đã tự tháo bỏ thập
giá khỏi bàn thờ gia đình, khỏi cuộc sống của mình. Họ đích thực là loại người
mà nhân loại kết án “tin đạo chứ không tin người có đạo”, vì lẽ họ không còn sống
niềm tin của mình.
…
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Ảnh: Internet
Thứ Năm Tuần Bát Nhật Phục
Sinh Năm C
"Đấng Kitô phải chịu thương khó như
vậy, rồi mới được tôn vinh".
Khi ấy, hai môn đệ thuật lại
các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế
nào. Mọi người còn đứng bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán:
"Bình an cho các con! Này Thầy đây, đừng sợ". Nhưng mọi người bối rối
tưởng mình thấy ma. Chúa lại phán: "Sao các con bối rối và lòng các con lo
nghĩ như vậy? Hãy xem tay chân Thầy: chính Thầy đây! Hãy sờ mà xem: ma đâu có
xương thịt như các con thấy Thầy có đây". Nói xong, Người đưa tay chân cho
họ xem. Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ, Chúa hỏi: "Ở đây
các con có gì ăn không?" Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật
ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ. Đoạn Người phán:
"Đúng như lời Thầy đã nói với các con khi Thầy còn ở với các con, là: cần
phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách
tiên tri và thánh vịnh". Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh.
Người lại nói: "Có lời
chép rằng: Đấng Kitô sẽ phải chịu thương khó và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết
sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh
ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ
làm chứng nhân về những điều ấy".
Đó là lời Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con biết Ngài luôn yêu thương con mà học
cách đón nhận điều ấy thật khiêm tốn. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét