Ngày kia có ba người mặt mày buồn bã đến hỏi ý kiến của một nhà hiền triết,
xem làm thế nào để họ được sống vui vẻ có ý nghĩa. Nhà hiền triết hỏi họ:
- Trước tiên, các ông hãy
nói cho tôi biết các ông sống vì cái gì?
Người thứ nhất trả lời:
- Vì tôi không muốn chết,
cho nên tôi sống.
Người thứ hai nói:
- Vì tôi muốn nhìn xem
ngày mai có tốt hơn ngày hôm nay hay không, vì vậy mà tôi sống.
Người thứ ba nói:
- Vì tôi có một gia đình
phải nuôi dưỡng. Tôi không thể chết, vì vậy mà tôi sống.
Nghe vậy nhà hiền triết lắc đầu nói:
- Thế thì đương nhiên là các ông không được
vui vẻ rồi, vì các ông sống chỉ vì sợ hãi, chờ đợi, trách nhiệm bất đắc dĩ, chứ
không vì lý tưởng.
Nhìn vào cuộc sống của Gioan, mọi người phải nể phục ông. Ông sống rất đẹp.
Mọi người phải nể phục không phải vì Gioan là người có quyền cao chức trọng
nhưng vì đời sống của ông đẹp quá, cao cả quá, thánh thiện quá. Gioan là người
luôn hướng nhìn về phía trước, sống cho phía trước. Phía trước có cõi đời đời.
Trong cõi đời đời đó có Thiên Chúa hằng sống. Gioan sống và phục vụ cho Đấng Hằng
Sống vì thế mà đời của Gioan đẹp.
Ảnh: Internet
Chúa Nhật II Mùa Vọng Năm C
"Mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của
Thiên Chúa".
Đời hoàng đế Tibêriô năm thứ
mười lăm, Phongxiô Philatô làm toàn quyền xứ Giuđêa, Hêrôđê làm thủ hiến xứ
Galilêa, còn em là Philipphê làm thủ hiến xứ Ituria và Tracônitêđê; Lysania làm
thủ hiến xứ Abilêna; Anna và Caipha làm thượng tế; có lời Chúa đã kêu gọi
Gioan, con Giacaria, trong hoang địa.
Ông liền đi khắp miền sông
Giođan, rao giảng phép rửa sám hối cầu ơn tha tội, như lời chép trong sách Tiên
tri Isaia rằng: "Có tiếng kêu trong hoang địa: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa
đường Chúa cho ngay thẳng, hãy lấp mọi hố sâu và hãy bạt mọi núi đồi; con đường
cong queo hãy làm cho ngay thẳng, con đường gồ ghề hãy san cho bằng. Và mọi người
sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa".
Lạy Chúa, xin cho
con biết chọn lựa con đường phục vụ. Xin đừng để những gian khó hay sự biếng
nhác làm con chùn bước. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét