Hôm nay là ngày quốc tế những người thiện nguyện, được Liên Hiệp Quốc
thành lập năm 1985 và cử hành lần đầu tiên ngày 05 tháng 12 năm 1986. Ngày quốc
tế những người thiện nguyện vừa là một tưởng thưởng và biết ơn đối với không biết
bao nhiêu người đang âm thầm phục vụ không công những người đồng loại của mình,
vừa là một lời gọi dấn thân phục vụ.
Hiện nay, trên khắp thế giới có khoảng 35 cơ quan thiện nguyện chiêu mộ
và gửi người đi khắp nơi để phục vụ trong mọi lãnh vực: từ một cán sự y tá phục
vụ trong rừng già Phi Châu, đến các chuyên viên làm việc trong các dự án phát
triển tại các nước thuộc thế giới đệ tam, từ một thanh niên thiếu nữ âm thầm
làm việc tại các nước nghèo đến các chuyên viên tổ chức các cuộc lạc quyên: tất
cả đều được thúc đẩy bởi một ý chí: đó là phục vụ người anh em.
Ngày quốc tế những người thiện nguyện cũng là một bài ca dành cho một
nhân loại đã đạt được một bước tiến dài trong sự trưởng thành. Bên cạnh những
bước dật lùi vì chiến tranh, vì hủy hoại lẫn nhau, nhân loại vẫn cố gắng tiến
bước trong khát vọng và những nỗ lực nhân đạo. Bước tiến ấy còn tiếp tục là nhờ
ở tinh thần thiện nguyện, ý chí phục vụ.
Ngày quốc tế thiện nguyện hôm nay không phải là phụ trương của những
ngày quốc tế khác rải rác trong suốt năm như ngày Hòa Bình thế giới, ngày sức
khỏe, ngày thực phẩm, ngày Giới Trẻ, ngày Môi Sinh, ngày Nhi Ðồng, ngày Phụ Nữ
v.v... Ngày hôm nay là khẳng định của một ý niệm nền tảng cho tất cả mọi ngày
quốc tế khác: ý niệm đó chính là tự nguyện phục vụ.
Ngày quốc tế những người thiện nguyện hôm nay không chỉ là ngày tưởng
thưởng và biết ơn đối với những người thiện nguyện. Ngày hôm nay là ngày của mỗi
người chúng ta, bởi vì chúng ta chỉ có thể sống trọn ơn gọi làm người khi chúng
ta biết tự nguyện sống cho người khác.
Chúa Giêsu là mẫu mực của thiện nguyện... Là Thiên Chúa, Ngài đã đến
trong thế gian để mặc lấy thân phận nghèo hèn của con người. Trở nên con người,
Ngài đã không sống giữa chốn giàu sang phú quý, nhưng đến với những con người
nghèo hèn nhất trong xã hội. Ngài đã phục vụ và phục vụ cho đến chết. Ngài đã đến
để làm cho bộ mặt thế giới này trở nên nhân bản hơn. Cùng với Ngài, hàng hàng lớp
lớp những con người dấn thân phục vụ tha nhân đã tô điểm cho bộ mặt thế giới được
thêm tươi tốt hơn. Quả thực, một thế giới không có những người sống và chết cho tha nhân
là một thế giới không có nhân tính... Chúng ta hãy tưởng tượng một thế
giới không có những thánh Phanxicô thành Assisi, không có những Mahatma Gandhi,
không có những Albert Schweitzer, không có những Têrêxa Calcutta, không có những
hội viên của Hội Chữ Thập Ðỏ... một thế giới như thế quả thực là một thế giới
buồn thảm. Một thế giới không có những bàn tay đưa ra để chia sẻ, để san sẻ, để
đỡ nâng, một thế giới không có những tấm lòng tử tế: một thế giới như thế quả
thực là một thế giới của chết chóc...
Trích sách Lẽ Sống
Ảnh: Internet
Thứ Tư Tuần I Mùa Vọng Năm
C
"Chúa Giêsu chữa nhiều người và hoá
bánh ra nhiều".
Khi ấy, Chúa Giêsu đến gần
biển Galilêa, và Người lên ngồi trên núi; dân chúng lũ lượt đến cùng Người, đem
theo kẻ câm, mù, què, liệt và nhiều người khác, và đặt họ dưới chân Người. Người
đã chữa lành họ. Dân chúng kinh ngạc nhìn thấy kẻ câm nói được, người què bước
đi, người đui lại thấy, và họ tôn vinh Thiên Chúa Israel.
Còn Chúa Giêsu kêu gọi các
môn đệ mà phán: "Ta thương xót đoàn lũ này, vì đã ba ngày, họ ở lại với
Ta, nhưng không có gì ăn. Ta không muốn cho họ về bụng đói, sợ họ té xỉu dọc
đàng". Các môn đệ thưa Người: "Chúng con lấy đâu đủ bánh trong hoang
địa này mà cho ngần ấy dân chúng ăn no?" Chúa Giêsu nói với họ: "Các
con có bao nhiêu chiếc bánh?" Họ thưa: "Có bảy chiếc, và ít con cá nhỏ".
Người truyền dân chúng ngồi xuống đất. Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con
cá, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các môn đệ đem cho dân chúng. Tất cả đều
ăn no, và mảnh vụn còn lại người ta thu lượm được bảy thúng đầy. Số người đã ăn
lên tới bốn ngàn, không kẻ đàn bà con nít. Sau khi giải tán dân chúng, Người bước
lên thuyền và đến địa phận Magađan.
Lạy Chúa, Ngài chạnh
lòng thương và cứu chữa những người tật nguyền. Ngài còn cho họ ăn vì sợ họ té
xỉu dọc dường. Ngài thật tốt đẹp! Xin Ngài cũng ban cho con ơn bình an và sự nỗ
lực. Con cảm ơn Ngài thật nhiều. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét