Đây là truyện ngắn của
nhà văn Mỹ nổi tiếng O Henry. Truyện được xuất bản lần đầu vào ngày 10 tháng 4
năm 1906, không những được các đọc giả phương Tây lúc bấy giờ yêu thích mà nó
đã nhanh chóng được dịch sang nhiều thứ tiếng trên thế giới trong đó có Việt
Nam.
Câu chuyện có nội dung sâu sắc khiến người đọc không khỏi xúc động bồi hồi
khi suy nghĩ về cuộc sống, về tình yêu, tình cảm vợ chồng. Cả hai nhân vật
trong câu chuyện đều là những người giàu lòng thương yêu, biết suy nghĩ cho người
khác. Della và James là đôi vợ chồng trẻ
tuy cuộc sống của họ còn nhiều vất vả nhưng họ luôn muốn dành cho nhau những gì
tốt đẹp nhất, kể cả hi sinh lợi ích của bản thân. Những thách thức mà họ gặp phải
khi bí mật mua quà Giáng Sinh cho nhau chính là điểm hấp dẫn của câu chuyện. Chúng ta hãy cùng đọc và cảm nhận, để rồi
trân trọng những yêu thương đang ở cạnh bên mình.
Một đồng tám mươi bảy xu, đúng như vậy. Hàng ngày, cô cố gắng tiêu thật
ít tiền khi đi chợ. Cô đi loanh quanh tìm mua thứ thịt và rau rẻ nhất cho bữa
ăn hàng ngày, ngay cả lúc cảm thấy hết sức mệt mỏi cô vẫn cố tìm kiếm. Tiết kiệm
được đồng nào hay đồng đó. Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa. Không hề có
sự nhầm lẫn, chỉ có một đồng tám mươi bảy xu và ngày mai sẽ là Lễ Giáng sinh.
Cô sẽ không thể làm gì hơn, chỉ còn cách ngồi xuống và khóc mà thôi.
Ở đó, trong một căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đang nức nở. Della sống trong
căn phòng nhỏ nghèo nàn này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở thành
phố NEW YORK. Họ có một phòng ngủ, một phòng tắm và một nhà bếp. James
Dillingham Young may mắn hơn cô vì anh ấy có việc làm. Tuy vậy đó không phải là
một công việc kiếm được nhiều tiền. Tiền thuê căn phòng này chiếm gần hết lương
của anh ấy. Della đã cố gắng rất nhiều để tìm một công việc nhưng vận may đã
không mỉm cười với cô. Tuy nhiên, cô rất hạnh phúc khi ôm 'Jim', James
Dillingham Young, trong tay mỗi khi anh trở về. Della đã ngừng khóc. Cô lau khô
mặt rồi đứng nhìn một chú mèo xám trên bức tường đồng màu với nó bên cạnh con
đường tối ngoài cửa sổ. Ngày mai là Noel và cô chỉ còn một đồng tám mươi bảy xu
để mua cho James của cô một món quà. Cô muốn mua một món quà thật sự có ý
nghĩa, một thứ có thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dành cho anh. Della chợt
xoay người chạy đến bên chiếc gương treo trên tường. Mắt cô sáng lên. Cho đến
bây giờ, gia đình James Dillingham Young chỉ có hai vật quý giá nhất. Một thứ
là chiếc đồng hồ vàng của Jim. Chiếc đồng hồ này trước đây thuộc sở hữu của cha
anh và trước nữa là ông nội anh. Thứ còn lại là mái tóc của Della. Della thả
nhanh mái tóc dài óng mượt xuống lưng. Thật tuyệt đẹp, không khác nào như một
chiếc áo khoác đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại. Cô đứng lặng
đi rồi thút thít một lát.
Della bước chậm rãi qua các cửa hàng dọc hai bên đường rồi dừng lại trước
bảng hiệu "Madame Eloise". Tiếp cô là một phụ nữ mập mạp, bà ta chẳng
có một chút vẻ "Eloise" nào cả. Della cất tiếng hỏi:
- Bà mua tóc tôi không?
- Tôi chuyên mua tóc mà - bà ta
đáp và bảo: “Hãy bỏ nón ra cho tôi xem tóc của cô đi” Suối tóc nâu đẹp tuyệt vời
buông xuống.
- Hai mươi đồng - bà ta định giá, bàn tay nâng niu mái tóc óng ả.
- Hãy cắt nhanh đi! Và đưa tiền cho tôi - Della nói.
Hai giờ tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cô tìm mua quà cho James trong
các cửa hiệu trong niềm vui khôn tả. Cuối cùng cô cũng chọn được một thứ. Đó là
một sợi dây đồng hồ bằng vàng. James rất quý chiếc đồng hồ của mình nhưng rất
tiếc là nó không có dây. Khi Della trông thấy sợi dây này cô biết rằng nó phải
là của anh và cô phải mua nó. Cô trả hai mươi mốt đồng để mua và vội vã trở về
nhà với tám mươi bảy xu còn lại. Đến nhà, Della ngắm mái tóc cực ngắn của mình
trong gương và nghĩ thầm: “Mình có thể làm gì với nó đây?” Nửa giờ tiếp theo cô
nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ. Xong Della lại ngắm nghía mình trong gương lần nữa.
Tóc của cô bây giờ toàn những sợi quăn quăn khắp đầu. “Chúa ơi, mình trông như
một con bé nữ sinh ấy!”. Cô tự nhủ: “James sẽ nói gì khi thấy mình như thế
này?” Bảy giờ tối, bữa ăn đuợc chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp chờ đợi, hy vọng
rằng mình vẫn còn xinh đẹp trong mắt James. Thế rồi cửa mở, James bước vào. Anh
ấy trông rất gầy và cần có một cái áo khoác mới. James nhìn chằm chằm vào
Della. Cô không thể hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ,
cũng chẳng ngạc nhiên. Anh đứng đó, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến
bên James òa khóc: “Đừng nhìn em như thế, anh yêu. Em bán tóc chỉ để mua cho
anh một món quà. Tóc sẽ dài ra mà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói “Giáng
sinh vui vẻ”, em có một món quà rất hay cho anh này!”
- Em đã cắt mất tóc rồi à? -
James hỏi.
- Đúng thế, em đã cắt và bán rồi,
vì vậy mà anh không còn yêu em nữa ư? Em vẫn là em mà! - Della nói. James nhìn quanh rồi hỏi lại như một
kẻ ngớ ngẩn:
- Em nói là em đã bán tóc à?
- Đúng, em đã nói vậy, vì em yêu
anh! Chúng ta có thể ăn tối được chưa, James? Chợt James vòng tay ôm lấy Della
và rút từ túi áo ra một vật gì đấy đặt lên bàn.
- Anh yêu em, Della, dù cho tóc
em ngắn hay dài. Hãy mở cái này ra em, sẽ hiểu tại sao khi nãy anh sững sờ đến
vậy.
Della xé bỏ lớp giấy bọc ngoài và kêu lên sung sướng, liền sau đó những
giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống.Trong đó là một bộ kẹp tóc, những chiếc kẹp
dành cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã mơ ước có đuợc nó khi trông thấy lần đầu
tiên qua cửa kính một gian hàng. Những cái kẹp rất đẹp và rất đắt tiền. Bây giờ
chúng đã thuộc về cô nhưng tóc cô thì không còn đủ dài để kẹp nữa! Della nâng
niu món quà, mắt tràn đầy hạnh phúc.
- Tóc em sẽ chóng dài ra thôi
James - nói xong cô chợt nhớ đến dây đồng hồ vàng định tặng cho James và chạy
đi lấy.
- Đẹp không anh? Em đã tìm kiếm
khắp nơi đấy, giờ thì anh sẽ phải thích thú nhìn ngắm nó hàng trăm lần mỗi ngày
thôi. Nhanh lên, đưa nó cho em, James, hãy nhìn nó với sợi dây mới này.
Nhưng James không làm theo lời Della. Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu
mỉm cười nói: “Della, hãy cất những món quà này đi. Chúng thật đáng yêu. Em biết
không, anh đã bán chiếc đồng hồ để mua kẹp cho em. Giờ thì chúng ta có thể bắt
đầu bữa tối được rồi em yêu.”
Tác giả: O Henry
Ảnh: Internet
ĐẠI LỄ GIÁNG SINH 2018
Lễ Đêm Giáng Sinh
"Hôm nay Đấng Cứu Thế đã giáng sinh
cho chúng ta".
Ngày ấy, có lệnh của hoàng
đế Cêsarê Augustô ban ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Đây là cuộc
kiểm tra đầu tiên, thực hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều
lên đường trở về quê quán mình. Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ
Galilêa, trở về quê quán của Đavít, gọi là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và
là tôn thất dòng Đavít, để khai kiểm tra cùng với Maria, bạn người, đang có
thai.
Sự việc xảy ra trong lúc
ông bà đang ở đó, là Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh
con trai đầu lòng. Bà bọc con trẻ trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì
hai ông bà không tìm được chỗ trong hàng quán.
Bấy giờ trong miền đó có những
mục tử đang ở ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên
thần Chúa hiện ra đứng gần bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung
quanh họ, khiến họ hết sức kinh sợ. Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng:
"Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt,
đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Đấng Cứu Thế, đã giáng
sinh cho các ngươi trong thành của Đavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận
biết Người: Các ngươi sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm
trong máng cỏ".
Và bỗng chốc, cùng với các
thiên thần, có một số đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng:
"Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người
thiện tâm".
Lễ Rạng Đông
PHÚC ÂM: Lc 2, 15-20
"Các mục tử đã gặp thấy Maria, Giuse
và Hài Nhi".
Khi các thiên thần biến đi,
thì các mục tử nói với nhau rằng: "Chúng ta sang Bêlem và coi xem sự việc
đã xảy ra mà Chúa đã cho chúng ta được biết". Rồi họ hối hả tới nơi và gặp
thấy Maria, Giuse và Hài Nhi mới sinh nằm trong máng cỏ. Khi thấy thế, họ đã hiểu
ngay lời đã báo về Hài Nhi này. Và tất cả những người nghe, đều ngạc nhiên về
điều các mục tử thuật lại cho họ.
Còn Maria thì ghi nhớ tất cả
những sự việc đó, và suy niệm trong lòng. Những mục tử trở về, họ tung hô ca ngợi
Chúa về tất cả mọi điều họ đã nghe và xem thấy, đúng như lời đã báo cho họ.
Lễ Ban Ngày
PHÚC ÂM: Ga 1, 1-18
"Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và
Người đã cư ngụ giữa chúng ta".
Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời,
và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với
Thiên Chúa ngay từ nguyên thuỷ.
Mọi vật đều do Người làm
nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được
tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự
sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.
Có một người được Thiên
Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đã đến nhằm việc chứng minh, để ông chứng minh
về sự sáng, hầu cho mọi người nhờ ông mà tin. Chính ông không phải là sự sáng,
nhưng đến để chứng minh về sự sáng.
Vẫn có sự sáng thực, sự
sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế
gian, và thế gian đã do Người tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người.
Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận
Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền
trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những người này
không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông,
nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.
Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục
thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của
Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng
và chân lý.
Gioan làm chứng về Người
khi tuyên xưng rằng: "Đây là Đấng tôi tiên báo. Người đến sau tôi, nhưng
xuất hiện trước tôi, vì Người có trước tôi".
Chính do sự sung mãn Người
mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác. Bởi vì Chúa ban Lề luật qua
Môsê, nhưng ơn thánh và chân lý thì ban qua Đức Giêsu Kitô. Không ai nhìn thấy
Thiên Chúa, nhưng chính Con Một Chúa, Đấng ngự trong Chúa Cha, sẽ mạc khải cho
chúng ta.
Giáng Sinh, ngày
lễ của hạnh phúc và yêu thương. Mọi người tặng nhau những món quà quý giá, và
hơn hết đó là tình yêu mà họ dành cho nhau. Xin Chúa cho con biết mở lòng ra,
chuẩn bị ngăn nắp hang đá của mình, để đón con Chúa đến. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét