Triết
gia Diogène nổi tiếng
là người
hạnh
phúc nhất
trên đời,
thế
nhưng
cuộc
sống
của
ông lại
rất
đơn
sơ
nghèo nàn. Ông sống
trong một
cái thùng, ngày ngày nằm đọc
sách nhờ
ánh sáng qua lỗ hỏng
ở
vách thùng. Cơ nghiệp
của
ông vỏn
vẹn
chỉ
có một
cái bát gỗ dùng để
múc nước
sông mà uống. Thế
nhưng,
một
hôm ra sông để lấy
nước,
ông thấy
có một
em bé chăn cừu dùng hai tay để
vục
nước
mà uống.
Thế
là ông ném cái bát đi và từ đó chỉ
dùng tay mà uống nước.
Vua
Hy Lạp
nghe biết
ông là người hạnh
phúc nhất
đời
bèn tìm đến tận
nơi
để
thăm. Thấy
ông đang nằm đọc
sách, nhà vua lại gần
để
hỏi
xem ông có cần gì không. Diogène không trả
lời.
Nhà vua hỏi vặn
nhiều
lần,
ông điềm
tĩnh trả
lời
như
sau: "Hạ thần
chỉ
xin bệ
hạ
một
điều
và chỉ
một
điều
mà thôi: xin bệ hạ
tránh ra để hạ
thần
có đủ
ánh sáng mà đọc sách". Diogène đã đuổi
khéo nhà vua vì sợ bị
sa vào tròng danh lợi mà mất
cái niềm
vui thảnh
thơi
trong cuộc
đời
thanh bần
đơn
sơ.
Ai
trong chúng ta cũng muốn giàu có. Thế
nhưng
giàu có không hẳn
đem lại
hạnh
phúc thật
sự
cho chúng ta. Chỉ có những
ai có tinh thần nghèo khó, chỉ
có những
ai không coi tiền của
như
cứu
cánh của
cuộc
đời,
những
người
đó mới
thực
sự
có hạnh
phúc. (Góp nhặt)
Ngày
6/1 trước Lễ Hiển Linh
PHÚC ÂM: Mc 1, 6b-11
Khi ấy, Gioan rao giảng rằng: "Có Đấng đến sau tôi, nhưng quyền lực hơn tôi, tôi không xứng đáng cúi xuống cởi dây giày cho Người. Phần tôi, tôi đã rửa anh em trong nước, nhưng Người, Người sẽ rửa anh em trong Thánh Thần".
Và đã xảy ra là trong những ngày đó, Chúa
Giêsu từ Nadarét xứ Galilêa đến và chịu phép rửa bởi Gioan ở sông Giođan. Khi vừa lên khỏi nước, Người liền thấy trời mở ra, thấy Thánh Thần như chim bồ câu ngự xuống trên mình. Và có tiếng từ trời phán: "Con là Con yêu quý của Cha, Con đẹp lòng Cha mọi đàng".
0 comments:
Đăng nhận xét