Trên
một
rặng
núi cao đến 800 thước
có những
cây lá cọ
vẫn
sống
mạnh.
Nhiều
năm qua, các nhà thực vật
không hiểu
vì sao mà các cây này sống được
trong bóng tối của
núi đá, vì mặt trời
chỉ
chiếu
vào chỗ
các cây này chỉ trong hai tiếng
đồng
hồ
mỗi
ngày.
Về
sau người
ta nhận
ra rằng,
các vách đá đã thu nhận ánh sáng mặt
trời
cũng như
hơi
nóng ban ngày rồi
phản
chiếu
vào chỗ
những
cây cọ
này, cung cấp cho cây hơi
nóng cần
thiết
tỏa
ra từ
trong đá. Thành ra một hàng cây cọ
cứ
sống
mạnh,
dù hoàn cảnh thật
là khó khăn cho những cây ấy
tồn
tại.
*
* *
Cũng như
các
cây
lá
cọ này, người
tin Chúa, khi sống gần
Chúa luôn có thể đứng vững
trong những hoàn cảnh
đen tối hay là nghịch
cảnh. Tại
sao vậy?
Vì
Chúa Giêsu là vầng đá mà họ
đã đứng
lên, tỏa
ra hơi
ấm
của
tình thương
và an ủi
họ,
cho họ
sức
sống
cần
thiết.
Khi ta đứng
trên nền móng vững
chắc của
Chúa Giêsu. Ta tin chắc rằng
ta sẽ sống qua mọi
nghịch cảnh
ở đời này. Chỉ
tội nghiệp
cho những ai không đứng
trên nền móng đó, họ
sẽ tuyệt
vọng.
Thứ Năm Tuần I Mùa Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Mc 1, 40-45
Khi ấy, có một người bệnh cùi đến van xin Chúa
Giêsu và quỳ xuống thưa Người rằng: "Nếu Ngài muốn, Ngài có thể khiến tôi nên sạch". Động lòng thương, Chúa Giêsu giơ tay đặt trên người ấy và nói: "Ta
muốn, anh hãy khỏi bệnh". Tức thì bệnh cùi biến mất và người ấy được sạch. Nhưng Người nghiêm nghị bảo anh đi ngay và dặn rằng: "Anh hãy ý
tứ đừng nói gì cho ai biết, một hãy đi trình diện cùng trưởng tế và dâng của lễ theo luật Môsê, để minh chứng mình đã được khỏi bệnh". Nhưng đi khỏi, người ấy liền cao rao và loan truyền tin đó, nên Chúa Giêsu không thể công khai vào thành nào được. Người dừng lại ở ngoài thành, trong những nơi vắng vẻ, và người ta từ khắp nơi tuôn đến cùng Người.
Lạy Chúa, con còn ích kỷ quá, xin cho lòng con luôn mở ra với mọi người. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét