Ở nước
Mỹ, trong một cửa hàng bách hóa, bầu trời
đột nhiên đổ cơn mưa lớn, một bà lão ăn mặc giản
dị, khắp người ướt sũng đi vào tránh mưa, gần
như toàn bộ nhân viên bán hàng đều không muốn để mắt đến bà lão này.
Có
một chàng trai rất thành kính nói với bà rằng: “Phu nhân, chào bà, tôi có thể giúp gì cho bà đây?”.
Bà
lão cảm thấy ái ngại khi mượn chỗ của
người khác để tránh mưa, liền
tìm mua một vài món đồ,
nhưng đi vòng quanh mãi mà không biết mua gì.
Chàng
trai này nhìn thấy liền nói với
bà lão rằng:
“Phu
nhân, bà không cần cảm
thấy khó xử! Tôi đã để một chiếc ghế ở trước cửa, bà cứ yên tâm ngồi ở đó là được rồi”.
Hai
tiếng sau, cơn mưa cũng đã tạnh, bà lão đến cám ơn và xin danh thiếp của chàng trai này rồi
đi mất.
Mấy tháng sau, chàng trai này đã được một cơ
hội hiếm có, anh được chỉ định làm đại biểu cho công ty bách hóa này. Anh sẽ đàm phán nghiệp vụ
với công ty, gia tộc lớn
khác. Cuộc
đàm phán thành công và chàng trai mang về lợi nhuận rất lớn cho công ty.
Về sau chàng trai mới biết
là bà lão đó đã cho cậu cơ hội
này, hơn
nữa bà lão này không phải ai khác, mà chính là mẹ của “Vua Thép” Carnegie, tỷ phú nước Mỹ.
Thế là, chàng trai này từ đây đã thuận buồm
xuôi gió, một
bước lên mây, trở thành trợ thủ đắc lực của “Vua Thép” Carnegie, đồng
thời cũng là một trong số nhân vật trọng
yếu giàu có bậc nhất, địa vị chỉ đứng sau Carnegie mà thôi.
“ Chẳng cần lời ngon tiếng ngọt, chỉ cần chân thành là tốt rồi.
Chẳng cần thề non hẹn biển, chỉ cần thật sự làm được là tốt rồi.
Chẳng cần oán trách lẫn nhau, chỉ cần hai bên hiểu nhau là tốt rồi.
Chẳng cần ngờ vực lẫn nhau, chỉ cần tin tưởng lẫn nhau là tốt rồi.
Chẳng cần phải tức giận cả ngày, chỉ cần hiểu được bao dung là tốt rồi.
Chẳng cần gắn bó chẳng rời, chỉ cần trong lòng có nhau là tốt rồi.
Giữa người với người, điều cần nhất chính là một tấm lòng chân thành kia vậy!”
Người ta thường chỉ nhìn bằng đôi mắt chứ ít ai cảm nhận bằng cả trái tim mình, ngây ngất trước sự hào nhoáng, mê mẩn trước sự bóng bẩy và bỏ quên đi cái vô cùng quý giá đó là “tấm lòng chân thành”. Và những ai chân thành thì chắc chắn sẽ nhận được phúc đức bởi vì “họ xứng đáng”!
Ảnh: Internet
Chúa Nhật Tuần XXXI Thường Niên Năm C
Lời
Chúa: Lc 19, 1-10
Khi ấy, Chúa Giêsu vào
Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà
ông lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua đó.
Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo ông rằng: "Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay
Ta phải lưu lại tại nhà ngươi". Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: "Ông này lại đến trọ nhà một người tội lỗi".
Ông
Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: "Lạy Ngài, tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn". Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: "Hôm nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất".
Chân
thành! Xin Chúa gìn giữ con khỏi những toan tính trần gian. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét