-Adlai
Albert Esteb-
Đây
là câu chuyện mà tôi được
một
nhà tỷ
phú kể
cho nghe.
“Nhiều
năm về
trước,
có một
cậu
bé mồ
côi tên Jim, 12 tuổi, gầy
gò. Jim sống lang thang, là đầu
mối
của
mọi
trò cười
và trêu chọc của
mọi
người
sống
trong thị
trấn.
Không ai đối xử
tử
tế
với
Jim. Những
nghi ngờ
của
mọi
vụ
ăn cắp
hay rắc
rối
đều
có tên Jim đầu tiên. Cậu
chỉ
nhận
được
những
lời
nói cay độc, nghi ngờ.
Kết
quả
là Jim luôn lẫn tránh những
người
xung quanh. Cậu càng lẫn
tránh, người ta càng nghi ngờ
cậu.
Tài
sản
duy nhất
của
Jim là chú chó Tige, cũng luôn khép nép và lẫn
tránh mọi
người
như
chủ
nó. Jim không đối xử
thô lỗ
với
Tige nhưng
cậu
cũng luôn dùng thứ ngôn ngữ
cay độc
mà mọi
người
dùng với
cậu.
Phần
vì cậu
đã quen với những
ngôn ngữ
đó, phần
vì để
trút đi mọi nỗi
uất
ức.
Một
hôm, Jim thấy cô gái phía trước
làm rơi
một
gói nhỏ.
Cô cúi xuống nhặt
thì một
gói khác lại rơi
khỏi
tay. Jim chạy đến,
nhặt
hai cái gói lên đưa trả
cô gái.
–
Cảm
ơn
cậu
bé, cậu
thật
tốt
– Cô gái cười và xoa đầu
Jim.
Jim
hoàn toàn sốc. Đó là những
lời
nói tử
tế
đầu
tiên cậu
nghe thấy
trong suốt
12 năm. Jim nhìn theo cô gái cho đến
khi cô đi khuất.
…
Jim huýt sáo gọi Tige, con chó ve vẩy
đuôi chạy
tới
bên. Cả
chủ
và chó đi vào rừng… Jim ngồi
xuống
cạnh
bờ
suối
và trong đầu cứ
vang lên: “Cảm ơn
cậu
bé, cậu
thật
tốt!”…
Jim cười
một
mình. Rồi
cậu
gọi:
“Đến
đây Tige!”. Tige chạy lại
ngay, Jim xoa đầu nó và nói: “Cảm
ơn
mày! Mày thật
là tốt!”.
Tige
rất
phấn
kích và ngạc nhiên. Tai nó vểnh
lên, mắt
hướng
về
phía Jim chăm chú, đuôi vẩy lia lịa.”
Đến
con chó cũng thích nghe nói dịu dàng!”. Jim nghĩ và
lôi trong túi ra một mảnh
gương
vỡ.
Cậu
bé thấy
một
khuôn mặt
lấm
lem. Jim rửa mặt
thật
cẩn
thận.
Sau đó, Jim lại nhìn vào gương.
Cậu
bé ngạc
nhiên. Lần
đầu
tiên, cậu
nhìn lên cao thay vì chỉ cúi mặt
như
mọi
khi. Một
cảm
giác, cũng là lần đầu
tiên cậu
cảm
thấy:
cảm
giác tự
trọng.
Từ khoảng khắc đó, cuộc đời Jim hoàn toàn thay đổi bởi quyết tâm để xứng đáng với những lời nói dịu dàng”.
Từ khoảng khắc đó, cuộc đời Jim hoàn toàn thay đổi bởi quyết tâm để xứng đáng với những lời nói dịu dàng”.
Ngưng
một
lát, nhà tỷ phú tiếp
tục
nói: “Thưa
các bạn,
tôi chính là cậu bé đó. Thị
trấn
nhỏ
mà tôi vừa
kể
đến
chính là thành phố này 40 năm về
trước.
Cái cây ở
đằng
kia mà quý vị có thể
thấy
chính là nơi một
người
phụ
nữ
đã gieo hạt giống
đầu
tiên của
lòng nhân hậu xuống
cuộc
đời
tôi. Mong sao ai cũng có thể làm được
như
thế”.
Một
câu nói dịu dàng cũng có thể
thay đổi một
con người và cuộc
đời của
người ấy. Vì vậy,
chúng ta đừng tiếc
những lời
nói, cử chỉ
dịu dàng như
thế, để
cuộc sống
chan chứa tình người
và ươm mầm
những thế
hệ mai sau.
quatructuyen.com
Thứ Hai Tuần XXVII Mùa Thường Niên Năm 2
Lời Chúa: Lc 10,25-37
25 Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?" 26 Người đáp: "Trong Luật đã viết gì ? Ông đọc thế nào ?" 27 Ông
ấy thưa: "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình." 28 Đức Giê-su bảo ông ta: "Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống." 29 Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng: "Nhưng ai là người thân cận của tôi ?" 30 Đức Giê-su đáp: "Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết.31 Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. 32 Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi. 33 Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. 34 Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. 35 Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: "Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác." 36 Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp ?" 37 Người thông luật trả lời: "Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy." Đức Giê-su bảo ông ta: "Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy."
Lạy
Chúa, con thấy mình đang dần
vô cảm
với
những
người
cần
giúp đỡ.
Xin cho trái tim con quảng đại
như
trái tim Ngài, để
con đón nhận mọi
anh em đang cần đến
con. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét