Một
ông bố
có niềm
đam mê đặc
biệt
dành cho xe hơi, cũng vì để mua được
chiếc
xe yêu thích nên đã tích cóp tiền trong một
thời
gian rất
lâu.
Khi
mua được
xe, mỗi
ngày, ông không ngại cực
khổ,
cặm
cụi
rửa
xe, đánh sáp, công việc chăm sóc xe đã trở
thành việc
“hưởng
thụ”
của
ông. Con trai Jake thấy bố
yêu thích chiếc xe như
vậy,
cũng thường
xuyên phụ
rửa
xe, hai bố con vô cùng vui vẻ.
Một
ngày, người
bố
về
nhà sau một trận
mưa
lớn,
chiếc
xe dính đầy bùn đất,
nhưng
ông lại
quá mệt
mỏi,
nên nói với con trai: “Hôm khác rửa
xe nhé con!”.
Jake
thấy
mình đang rảnh rỗi,
liền
xung phong muốn thay bố
rửa
xe, và được
đồng
ý. Tuy nhiên, người bố
này lại
quên là con trai mình mới có 5 tuổi,
ông trở
về
phòng nghỉ ngơi
mà quên không chuẩn
bị
dụng
cụ
gì cho cậu
bé cả.
Con
trai hào hứng xông ra rửa
xe, nhưng
lại
không tìm thấy khăn lau. Cậu
bé chạy
vào trong bếp, đột
nhiên cậu
nghĩ tới
cái miếng
chùi xoong mà mẹ vẫn
thường
dùng để
chà nồi
rất
sạch
sẽ,
vì vậy
cậu
liền
lấy
ngay miếng
thép ấy
để
dùng.
Jake
cầm
miếng
chùi xoong, chạy tới
chỗ
xe và ra sức chà, hết
lần
này tới
lần
khác. Sau khi cậu chà xe xong, cậu
phát hiện
trên xe có những vết
nguệch
ngoạc,
cậu
sờ
lên chỗ
đó, lại
thấy
sần
sùi, lồi
lõm.
Jake
sợ
tới
mức
khóc toáng lên. Cậu chạy
ngay tới
phòng ngủ
vừa
khóc vừa
nói: “Bố
ơi,
con xin lỗi, bố
mau tới
xem đi!”.
Ông
bố
vội
vàng theo con trai chạy ra ngoài, chứng
kiến
chiếc
xe “cưng” của
mình thê thảm như
vậy
thật
không dám tin là sự thật,
ông ngẩn
người
nói không nên lời, sau cả
nửa
ngày mới
kêu lên: “Ôi! xe của ta, xe của
ta!”.
Ông
cảm
thấy
tức
giận
tới
cực
điểm,
xông vào trong phòng, ngửa mặt
lên trời
mà nói rằng:
“Thượng
đế!
Đây là chiếc xe mà con dùng hết
tài sản
tích lũy mới mua được,
chưa
đến
một
tháng, đã biến thành như
vậy,
thỉnh
người
cho con biết, con nên làm như
thế
nào? Con nên xử phạt
đứa
con này như thế
nào đây?”.
Lời
cầu
xin vừa
chấm
dứt,
đầu
óc của
ông đột
nhiên trở
nên sáng suốt, một
suy nghĩ chợt lóe lên: “Trên thế
gian mọi
chuyện
đều
không thể
nhìn vào cái bên ngoài mà phải nhìn vào trái tim”.
Lúc
này, nhìn đứa con trai nước
mắt
đầm
đìa, ánh mắt sợ
hãi cùng áy náy, ông bố từ
từ
lại
gần
khiến
con trai phát run lên. Ông ôm đứa con trai nhỏ
vào lòng, mắt đỏ
hoe nói: “Cảm
ơn con trai đã giúp ta rửa
xe, ta yêu con, còn yêu hơn cả
chiếc xe này!”.
Ảnh:
Internet
Thứ Hai Tuần XXIX Thường Niên Năm 2
Lời Chúa: Lc 12,13-21
13 Có người trong đám đông nói với Đức Giêsu rằng: "Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi." 14 Người đáp: "Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?" 15 Và Người nói với họ: "Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu." 16 Sau đó
Người nói với họ dụ ngôn này: "Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, 17 mới nghĩ bụng rằng: "Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu! 18 Rồi ông ta tự bảo: "Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. 19 Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã! 20 Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: "Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai? 21 Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó."
Lạy
Chúa, Chúa yêu con còn nhiều hơn
những
yêu thích của con ở
thế
gian này. Xin cho con biết tích góp thật
nhiều
của
cải
là lời
cầu
nguyện,
là các việc lành con làm để
dâng cho Chúa. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét