Vào một đêm nọ,
người phụ nữ nằm mơ. Chị thấy mình bước vào một siêu thị. Khách hàng tấp nập.
Có một quầy hàng đặc biệt, người ta chen chân không lọt. Chị ngạc nhiên thấy
Chúa Giêsu đứng bán ở quầy hàng này.
Chờ đợi đến phiên
mình, chị hỏi:
-
Chúa mà cũng bán hàng sao? Chúa bán cái gì ở đây vậy?
Chúa trả lời:
-
Ta bán mọi sự con đang ước muốn trong trái tim con.
Chị nói liền một
hồi:
-
Thưa Chúa, con muốn có bình an, có tình yêu, có hạnh phúc, có khôn ngoan và tự
do không sợ hãi. Suy nghĩ một lúc, chị lại thêm: không chỉ cho con mà thôi
nhưng còn cho chồng, cho con và cho những người thân yêu của con nữa.
Chúa mỉm cười và
nói: hỡi con yêu dấu, ở đây, Ta không bán hoa trái mà chỉ bán hạt giống thôi. (Anthony de Mello).
Trang
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn hạt giống để rao giảng về Nước Thiên
Chúa. Hình ảnh cụ thể và dễ hiểu. Nước Thiên Chúa giống như người nông dân gieo
hạt xuống đất. Hạt giống âm thầm nẩy mầm, phát triển và sinh bông hạt. Cũng vậy, hạt giống
Lời Chúa được gieo vào lòng thế giới và gieo vào lòng người sẽ nảy mầm và sinh
nhiều hoa trái tốt lành. Nước Thiên Chúa là vương quốc của tình yêu và sự thật,
không ngừng tăng trưởng dọc dài thời gian của lịch sử nhân loại. Không ai có thể
ngăn cản sự phát triển của Nước Thiên Chúa. “Đêm hay ngày, người ấy có ngủ
hay thức, thì hạt giống này nảy mầm và mọc lên, bằng cách nào thì người ấy
không biết”. Sự kỳ diệu của hạt giống là vẫn âm thầm lớn lên theo quy
luật tự nhiên và sẽ có một ngày nó trở thành cây cao bóng cả cho đàn chim trú
ngụ. Hãy đi ra và gieo hạt giống Tin mừng, hạt giống yêu thương phục vụ, Chúa sẽ
giúp hạt giống nảy mầm, lớn lên và sinh hoa kết trái nơi môi trường chúng ta
đang sống.
Dụ ngôn “Hạt lúa
âm thầm mọc lên” (x. Mc 4,26-29) chính là hình ảnh của Tin mừng chan hoà trong
một nền văn hoá.
Hạt giống Tin Mừng
Ðức Giêsu Kitô đã đến với quê hương Việt Nam gần năm thế kỷ.Trước đó cả ngàn
năm đã có ba tôn giáo lớn là Phật Giáo, Khổng Giáo, Lão Giáo và Tín Ngưỡng dân
gian ăn sâu vào tâm hồn người Việt Nam. Phong tục tập quán, văn hóa Việt Nam,
con người Việt Nam, đã được nhào luyện bởi tất cả những mầm sống cũng như giới
hạn các tín ngưỡng đó.
Trên nền tảng một
đời sống tâm linh phong phú mà Phật Giáo, Khổng Giáo, Lão Giáo và nhất là Ðạo
Ông Bà đã xây dựng từ hơn một ngàn năm, hạt giống Tin Mừng đã nẩy mầm và trổ
sinh nhiều hoa trái. Tinh thần hiếu khách, lòng bao dung làm cho người Việt Nam
sẵn sàng tiếp xúc với những người tỏ ra có thiện cảm với mình, cho dù họ từ xa
đến. Với những đức tính như lòng hiếu thảo đối với ông bà cha mẹ, kính trên nhường
dưới trong gia đình, với một đời sống yêu thích tĩnh mịch và chiêm niệm, tâm hồn
người Việt Nam là một mảnh đất tốt để đón nhận những giá trị thiêng liêng hàm
chứa trong Tin Mừng.
Nhờ các nhà truyền
giáo, từ các thế hệ tiền nhân, người Việt đã nhận lãnh nhiều điều tốt lành: những
thường thức về vệ sinh, khoa học, những hiểu biết mới, những đồ vật quý hiếm
cũng như những trợ giúp vật chất dù rất khiêm tốn, những nhân vật thánh thiêng
đầy nhân ái... khiến họ, nhất là những người thuộc lớp bình dân, sẵn sàng đón
nhận giáo lý mà những người tốt lành như vậy mang đến cho họ. Nhờ đó những tập
tục phi lý và phi nhân (bùa mê, sát tế) như một gánh nặng đè lên cuộc đời của họ
nay được cởi bỏ. Khi đã tìm gặp một vị thần đầy yêu thương, họ liền cảm thấy được
giải thoát và tin theo.
Rao giảng Tin Mừng
cho họ cần gắn liền với phát triển cuộc sống, quan tâm săn sóc sức khỏe, nâng
cao văn hóa giáo dục. Người truyền giáo cần phải sống giữa những anh chị em này
và chia sẻ đời sống của họ. Ðó là điều cần phải làm trước tiên và đó là chìa
khóa thành công của một nhà truyền giáo thật sự. Cần huấn luyện những cá nhân
trưởng thành và những tổ chức tự lập ngõ hầu những thành phần của địa phương có
thể rao giảng phúc âm cho chính đồng bào của họ và cung cấp những giáo dân có đức
tin vững mạnh, có trình độ trí thức tốt, có khả năng làm việc cách hăng say giữa
anh chị em mình.
…
Trích bài chia sẻ Tin Mừng Chúa Nhật XI của Lm
Giuse Nguyễn Hữu An
Ảnh: Internet
Chúa Nhật XI Thường Niên Năm B
"Người kia đã gieo hạt xuống đất, rồi đi ngủ,
hạt giống mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân
chúng rằng: "Nước Thiên Chúa giống như người kia đã gieo hạt xuống đất:
người đó ngủ hay thức, đêm hay ngày, hạt giống cứ đâm mầm và mọc lên thế nào
người đó cũng không hay biết nữa. Đất tự nó làm cây lúa mọc lên: trước hết
thành cây, rồi đâm bông, rồi kết hạt. Và khi lúa chín, người ấy liền gặt vì đã
đến mùa".
Người còn phán: "Chúng ta sẽ lấy
gì mà hình dung nước Thiên Chúa? Hay dùng dụ ngôn nào mà so sánh nước đó được?
Nước đó giống như hạt cải, khi gieo xuống đất thì nhỏ bé nhất trong tất cả các
hạt trên mặt đất. Nhưng khi gieo rồi, nó mọc lên thành cây rau lớn nhất, và đâm
những cành to, đến nỗi chim trời có thể tới núp bóng được". Người dùng nhiều
dụ ngôn như thế mà rao giảng lời Chúa cho họ, tuỳ sức họ có thể hiểu được, và
Người chỉ nói với họ bằng dụ ngôn, nhưng khi ở riêng với các môn đệ, Người giải
thích tất cả cho các ông.
0 comments:
Đăng nhận xét