Trong quyển sách “Ai chỉ huy?” tác giả
Gianni Rodari ghi lại câu chuyện dí dỏm như sau:
Tôi hỏi một em bé :
- Trong nhà em,
ai là người chỉ huy?
Em bé im lặng nhìn tôi không nói gì. Tôi
năn nỉ hỏi thêm:
- Em nói đi mà,
trong nhà ai là tướng chỉ huy? Ba em, hay là má em?
Một lần nữa, em bé nhìn tôi ngơ ngác như
không hiểu gì. Tôi hỏi thêm:
- Em có biết chỉ
huy là gì không?
- Dĩ nhiên là em
biết rồi.
- Vậy hãy nói đi,
ai là người chỉ huy trong nhà em?
Em vẫn chỉ chăm chú nhìn tôi, làm tôi muốn
bực mình, tôi tự hỏi hay là em bị câm chăng? Nếu vậy thì tội nghiệp em quá! Thế
rồi em quay lưng cắm đầu chạy cách tôi thật xa, rồi quay lại, lè lưỡi nhìn tôi
cách đùa cợt chọc ghẹo vừa cười vừa nói:
- Trong nhà em,
không có ai chỉ huy cả. Bởi vì chúng tôi thương mến nhau rất nhiều.
Các bạn thân mến, câu trả lời ngây thơ của
em bé diễn tả một trực giác rất sâu xa. Vấn đề giáo dục và trưởng thành của tuổi
trẻ bắt đầu ngay từ trong bầu khí gia đình. Nó như hơi thở, như cơm ăn, nước uống,
thấm nhập vào đời sống con người. Ai lại không hiểu được hậu quả tai hại của những
sơ suất và những hành động thiếu khôn ngoan trong đường lối huấn luyện tuổi trẻ.
Nó như những vết thương khó chữa lành, và nếu có được chữa lành cũng còn phải
mang vết sẹo cả đời. Đó là những vết thẹo được hàn gắn bởi thương của tình
thương. Vì thế chỉ có tình thương chân thành mới hàn gắn và chữa lành lại được
những vết thương đó.
Ảnh: Công Giáo
Cover
Thứ Bảy Tuần IX Thường Niên Năm Chẳn
Trái tim Vô Nhiễm Mẹ Maria
PHÚC ÂM: Lc 2, 41-52
"Cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con".
Hằng năm cha mẹ Chúa Giêsu có thói
quen lên Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua. Lúc bấy giờ Chúa Giêsu lên mười hai
tuổi, cha mẹ Người đã lên Giêrusalem, theo tục lệ mừng ngày lễ Vượt Qua. Và khi
những ngày lễ đã hoàn tất, hai ông bà ra về, trẻ Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà
cha mẹ Người không hay biết. Tưởng rằng Người ở trong nhóm các khách đồng hành,
hai ông bà đi được một ngày đàng mới tìm kiếm Người trong nhóm bà con và những
kẻ quen biết. Nhưng không gặp thấy Người, nên hai ông bà trở lại Giêrsalem để
tìm Người.
Sau ba ngày, hai ông bà gặp thấy
Người trong đền thờ đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ, nghe và hỏi các ông. Tất
cả những ai nghe Người nói, đều ngạc nhiên trước sự hiểu biết và những câu
Người đáp lại. Nhìn thấy Người, hai ông bà đã ngạc nhiên, và mẹ Người bảo Người
rằng: "Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã
đau khổ tìm Con".
Người thưa với hai ông bà rằng:
"Mà tại sao cha mẹ tìm con? Cha mẹ không biết rằng con phải lo công việc
của Cha con ư?" Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói. Bấy giờ Người
theo hai ông bà trở về Nadarét, và Người vâng phục hai ông bà. Maria mẹ Người
ghi nhớ tất cả những việc đó trong lòng.
Còn Chúa Giêsu thì tiến tới trong sự
khôn ngoan, tuổi tác và ân sủng trước mặt Thiên Chúa và người ta.
Đó là
lời Chúa.
Lạy
Chúa, Chúa là một người con ngoan, luôn vâng theo ý Cha trên trời cũng như vâng
phục Cha Giuse và Mẹ Maria. Xin Cho con biết noi gương Ngài, sống khiêm nhu vâng
phục. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét