Sau một thời gian
rao giảng Tin Mừng cứu độ, Chúa Giêsu muốn biết xem người ta nhận định thế nào
về thân thế và sứ mạng của Người, nên Người mới hỏi các môn đệ: "Người ta
bảo con người là ai ?" (Mt 16,13). Câu hỏi này như một hình thức trắc nghiệm
về niềm tin. Dân chúng trả lời mỗi người mỗi cách, nhưng tất cả đều không
chính xác. Chỉ có lời tuyên tín của Phêrô, "Thầy là Đức Kitô Con Thiên
Chúa hằng sống" (Mt 16,16) là câu trả lời làm Chúa Giêsu hài lòng nhất. Nếu
cho điểm, có lẽ Phêrô đã đạt điểm tuyệt đối, điểm 10. Ngay sau đó Chúa Giêsu đã
cúi xuống để nâng Phêrô lên một địa vị đặc biệt. Chúng ta biết lúc ấy Phêrô
đang mang cái tên cúng cơm, tên thường gọi là Simon. Đây là cái tên rất phổ biến
đối với dân Dothái. Ngay trong Tân ước, cũng có tới 3 nhân vật cùng có tên
Simon được nhắc đến, đó là Simon nhiệt thành - một trong nhóm Mười Hai, Simon
thành Kyrênê và Simon Phêrô.
Chúa Giêsu đã
long trọng đặt tên mới cho ngài là Phêrô, tiếng Dothái là Kêpha, nghĩa là đá.
Simon, cái tên đang đẹp như vậy, giờ được đổi thành đá (Nguyễn văn Đá !). Chắc
hẳn Phêrô đã rất ngạc nhiên vì cha mẹ mình đặt tên như vậy, sao giờ Thầy mình lại
đặt cho cái tên lạ lùng như thế. Tại sao lại là Đá ? Là đá có ý nghĩa gì ? Là đá, bởi vì chúng ta biết rằng trong Cựu
Ước, hình ảnh đá là hình ảnh hết sức kiêu hùng, hết sức cao vượt. Đá ở đây
không phải là đá lăn đá lộn ngoài đường; đá ở đây chính là hình ảnh, là biểu
tượng của Thiên Chúa. Bởi thế mà người Dothái mỗi lần cầu nguyện, họ thường
nói với Chúa rằng: Lạy Chúa, Ngài là Đá Tảng
con nương nhờ; Ngài là Thạch Động, là Núi Đá cho con ẩn mình; Ngài là Đá Cứu Độ....
Được Chúa lấy tên đó mà đặt cho mình, hẳn là Simon Phêrô rất hãnh diện. Và
cũng chính qua tên đó mà Phêrô được gởi cho một căn tính mới, một lý lịch mới.
Vì chưng đối với người Dothái, cái tên luôn gắn liền một sứ mạng. Cái tên mới đồng
nghĩa với sứ mạng mới (x. Lm. Nguyễn Thế Toàn, CD Bài Giảng). Sứ mạng mới ở đây
là làm nền tảng cho Giáo hội Chúa Kitô: "Con là Đá, trên đá này, Thầy sẽ
xây Hội thánh của Thầy" (Mt 16,18). Nói theo ngôn ngữ ngày hôm nay thì
ngài là Đức Giáo Hoàng cơ đấy !
Thế còn thánh
Phaolô thì sao? Một số bạn trẻ lý luận vui rằng tại sao Chúa Giêsu không đặt
cho ngài cái tên là Phao-rin, phao xịn, mà lại đặt tên là Phao-lô, vì Phao-lô
nghĩa là phao dỏm. Mà phao dỏm thì ai mà xài! Thực sự thì Chúa Giêsu không đặt
tên cho Phaolô. Phaolô là cái tên Hylạp của ngài; còn Saolê là tên gọi theo tiếng
Dothái. Tuy nhiên, một điều cần ghi nhận là ngài được chính Chúa Giêsu trực tiếp
chọn gọi trên đường đi Đamas, và đích thân Chúa Giêsu trao sứ mạng cho ngài, một
sứ mạng cao cả là làm tông đồ cho dân ngoại. Như vậy thánh Phaolô đã cùng với
thánh Phêrô giữ vai trò là hai trụ cột, hai viên đá sống động làm nền cho Giáo
hội Chúa Kitô.
Thế nhưng một điều
ngỡ ngàng là khi đọc lại các sách Tin mừng và sách Công vụ Tông đồ, chúng ta thấy
cả hai Tảng Đá này đều bị nứt (một bị nứt trước khi xây và một bị nứt sau khi
xây). Trước khi đặt xây thì tảng đá Phaolô đã bị nứt (x. Giọt Nước Mắt Hồng,
Lm. Đỗ Văn Thiêm, NXB Tôn Giáo 2005). Những lần bắt bớ Giáo hội, và giết hại
các Kitô hữu là những vết nứt. Là một người nhiệt thành với Giavê Thiên Chúa và
trung thành với luật Môisê, Phaolô đã không ngần ngại tiêu diệt những ai xưng
mình là môn đệ Đức Kitô. Đối với Chúa Giêsu, Phaolô là một viên đá tảng kiên vững
của đạo Dothái, song là tảng đá đầy góc cạnh, ngang ngược, kiêu căng, tự mãn và
cũng quá nhiều đường nứt. Tuy thế, Chúa Giêsu sẽ sử dụng viên đá này trong công
trình mở mang ngôi nhà Giáo hội của Người. Chúa Giêsu sẽ sửa lại, gọt đẽo lại
bằng lòng thương xót của Người, cùng với cả những thập giá khổ đau mà thánh
nhân phải chịu, như bị mù lòa, bị bắt bớ, bị tù đày, bị đánh đòn, bị ném đá, bị
trộm cướp, bị đắm tàu, bị đói khát...(x. 2Cr 11,23-27). Chính tình yêu của Đức
Kitô và những đau khổ mà thánh nhân chịu đã biến luyện ngài trở thành một viên
đá trơn tru lành lặn, và nhất là luôn gắn kết với Đá Tảng Góc Tường là Đức
Kitô, như lời ngài xác nhận: "Không
có gì tách tôi ra khỏi lòng yêu mến của Đức Kitô" (Rm 8, 35.39).
Thưa quý Ông bà
anh chị em Nếu tảng đá Phaolô bị nứt trước khi xây thì tảng đá Phêrô, đá chính
hiệu, không bị nứt bể ngay từ đầu, mà lúc đặt xây rồi mới bị nứt. Không phải nứt
một đường mà là ba đường. Mỗi lần chối Chúa là một đường nứt; đường nứt sau lớn
hơn đường nứt trước, và có nguy cơ tách lìa khỏi Đức Kitô là Viên Đá Góc.
Nhiều người vẫn
thắc mắc: liệu Chúa Giêsu có biết trước những điều này không, mà sao Ngài vẫn
chọn tảng đá này. Ngài vẫn chọn vì chính ngài sẽ giúp Phêrô hàn gắn lại tảng đá
đời mình. Hàn gắn bằng gì? Thưa đối với Phêrô là bằng ánh mắt bao dung khoan thứ
của Chúa Giêsu. Chính ánh mắt dung thứ ấy đã làm cho vết nứt nơi tâm hồn ông liền
lại. Hơn nữa ngài còn sửa chữa bằng nước mắt. Kỳ lạ ở chổ, đá mà biết khóc, tảng
đá mà biết rơi lệ. Tương truyền rằng thánh nhân đã khóc lóc ăn năn (khóc như
mưa mấy ngày qua vậy), khóc đến độ nước mắt chảy làm mòn cả hai gò má. Nước mắt
ấy được các nhà tu đức gọi là nước mắt hồng. Gọi là nước mắt hồng vì là nước mắt
chảy ra từ trái tim sám hối. Như thế, tảng đá Phêrô chẳng những đã trở nên lành
lặn mà còn cứng rắn hơn, vững chắc hơn. Chính Chúa Giêsu đã xác nhận điều này :
"Dầu sức mạnh hỏa ngục có nổi lên cũng không làm gì được" (Mt 16,18).
Nhưng đồng thời tảng đá ấy cũng "khiêm tốn" hơn, vuông đẹp hơn trước
rất nhiều.
Giờ đây, Chúa
Giêsu có thể hoàn toàn yên tâm trước sứ mạng mà Người đã giao phó cho hai vị.
Nhờ đá tảng Phêrô mà tòa nhà Giáo hội được nên kiên vững; nhờ đá tảng Phaolô mà
Hội thánh Chúa Kitô được mở rộng cho muôn dân nước.
Kính thưa quý Ông
bà anh chị em Qua Bí tích Rửa tội, mỗi người chúng ta cũng được mang một danh
xưng mới, danh xưng Kitô hữu. Danh xưng này nói lên một sứ mạng đặc biệt, sứ mạng
xây dựng Hội thánh Chúa ở trần gian. Nếu chúng ta không là đá tảng như Phêrô
hay Phaolô, thì chúng ta cũng được mời gọi làm một viên gạch góp phần xây nên
tòa nhà Giáo hội. Thế thì chúng ta phải khiêm tốn đặt câu hỏi cho mình : Viên gạch
đời tôi đang trong tình trạng nào ? Có thể là nó quá méo mó, cong queo và nhiều
góc cạnh khi con người của mình còn đầy những tính hư nết xấu, đầy những đam mê
tội lỗi chăng ? Có thể là bị nứt bể và mất hiệp thông với Viên Đá Góc là Đức
Kitô, khi đời sống của chúng ta thiếu cầu nguyện, thiếu lòng yêu mến Chúa chăng
? Và cũng có thể là không còn gắn kết với các viên gạch khác là anh chị em
mình, khi sống thiếu tình liên đới và lòng bác ái yêu thương chăng ?... Nếu
viên gạch đời tôi còn cong queo méo mó,xin Chúa giúp uốn nắn lại cho ngay thẳng;
nếu còn quá nhiều góc cạnh, xin Chúa gọt đẽo cho vuông vức; nếu bị nứt bể, xin
Chúa hàn gắn; và nếu tách lìa với Đức Kitô và Giáo hội, thì xin Thánh Thần Nguồn
Tình Yêu nối kết lại, để cuộc đời chúng ta luôn là những viên gạch thật đẹp
trong bàn tay Người Thợ Xây là chính Chúa.
Vậy hôm nay,
trong ngày lễ mừng hai thánh Quan Thầy Phêrô và Phaolô, chúng ta cùng nguyện
xin Chúa, qua lời cầu bầu của các ngài, giúp mỗi người chúng ta luôn biết ý thức
về sứ mạng của mình và nổ lực chu toàn sứ mạng ấy trong việc cộng tác xây dựng
ngôi nhà chung của Giáo Hội ngày một tươi đẹp và lớn mạnh hơn. Amen.
(Mt 16, 13 – 19 Lm.
Giuse Nguyễn Thành Long)
Ảnh: cgvdt
Thứ Sáu Tuần XII Thường Niên Năm Chẵn
Ngày 29/6 Thánh Phêrô và
Thánh Phaolô, Tông Đồ
"Con là Đá, Thầy sẽ trao cho con
chìa khoá nước trời".
Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa
hạt thành Cêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: "Người ta bảo Con Người
là ai?" Các ông thưa: "Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là
Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một tiên tri nào đó". Chúa Giêsu nói
với các ông: "Phần các con, các con bảo Thầy là ai?" Simon Phêrô thưa
rằng: "Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống".
Giêsu trả lời rằng: "Hỡi
Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt hay máu huyết mạc khải
cho con, nhưng là Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo cho con biết: Con
là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng
được. Thầy sẽ trao cho con chìa khoá nước trời. Sự gì con cầm buộc dưới đất,
trên trời cũng cầm buộc; và sự gì con cởi mở dưới đất, trên trời cũng cởi mở".
Lạy Chúa, thánh Phêrô và Phaolô đã dùng cả cuộc đời mình để tuyên xưng đức
tin, xin cho con cũng biết noi gương các ngài, mạnh mẽ tuyên xưng đức tin của
mình, mỗi lần vấp ngã là một lần biết sám hối và thức tỉnh. Amen.