Giá trị của một ngôi nhà chính là được con người cư ngụ. Một mái nhà
tranh nhưng đầy ắp tiếng cười tiếng khóc của trẻ thơ vẫn đầm ấm hơn một dinh thự
bỏ trống. Chúng ta có thể xác quyết rằng sự sinh sống, sự hiện diện, sự cư ngụ
của con người trong căn nhà đã giữ gìn và bảo trì nó khỏi hư nát. Nhưng một khi
con người bỏ đi, căn nhà sẽ trở nên tồi tàn. Sức mạnh, vẻ đẹp, sự linh động, sự
tồn tại của ngôi nhà chính là được cư ngụ.
Cũng giống như thế, đời sống của chúng ta phải là một ngôi nhà được cư
trú, được chiếm ngự. Nhưng cư trú ở đây không có nghĩa là chất chứa những vật dụng
lỉnh kỉnh. Sự đầm ấm của một ngôi nhà còn tùy thuộc ở sự sắp xếp, sự bài trí.
Ngôi nhà càng lộn xộn, càng dơ bẩn, thì càng chật chội, càng nóng nực.
Ðời sống của chúng ta có thể là một căn nhà đầy ắp, nhưng lại thiếu trật
tự, thiếu ngăn nắp, thiếu sự hiện hữu linh động và những điều kiện tinh thần để
bảo trì căn nhà đời sống của chúng ta.
Ngôi nhà của chúng ta có thể là một cao ốc với không biết bao những tầng
lầu của lo lắng, đau buồn, bận bịu và sợ hãi. Chúng ta chất chứa cho cuộc sống
chúng ta đầy ắp, nhưng những chất chứa ấy chỉ làm cho ngôi nhà của chúng ta ra
buồn thảm, nhơ bẩn.
Giáng Sinh sắp đến.
Có lẽ gia đình nào cũng muốn cố gắng trưng bày một máng cỏ, một hang đá trên
bàn thờ, trong một phòng khách. Căn nhà của chúng ta như sáng hẳn lên, như vui
hẳn lên, vì sự hiện diện của Hài Nhi Giêsu.
Trong niềm rạo rực của những ngày chuẩn bị mừng lễ Giáng Sinh, chúng
ta hãy mở rộng căn nhà cuộc đời của chúng ta để cho Chúa đến chiếm ngự. Ðã hai
ngàn năm qua, Ngài đã đi tìm một chỗ trú ngụ. Ngài đến gõ cửa từng tâm hồn con
người. Có còn một chỗ trống nào trong căn nhà của chúng ta không hay tất cả đều
được chiếm ngự bởi không biết bao thứ lỉnh kỉnh khác như đam mê, ích kỷ, hận
thù, ganh ghét và bao tâm tình bất chính khác. Hãy để cho Ngài chiếm trọn căn
nhà cuộc đời chúng ta và chúng ta sẽ nghe được khúc nhạc du dương của các Thiên
Thần: "Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, bình an dưới thế cho người
thiện tâm".
…
Trích
sách Lẽ Sống
Ảnh:
Internet
Bài Tin Mừng hôm
nay kể về niềm vui khi Gioan Tẩy Giả chào đời. Ông chính là vị TIỀN HÔ CHO ĐẤNG
CỨU THẾ.
Thứ Bảy Tuần III Mùa Vọng Năm B
PHÚC ÂM: Lc 1,
57-66
"Sinh nhật của
Gioan Tẩy Giả".
Khi
đến ngày sinh, bà Isave hạ sinh một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa
đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người
ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho
nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: "Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan".
Họ
bảo bà rằng: "Không ai trong họ hàng bà có tên đó". Và họ làm hiệu hỏi
cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: "Tên nó là
Gioan". Và mọi người đều bỡ ngỡ. Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền
chúc tụng Chúa.
Mọi
người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền
mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết, đều để bụng nghĩ rằng: "Con trẻ
này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó".
0 comments:
Đăng nhận xét