Tuy là đã là ngày giáng sinh và còn vài ngày nữa là đón năm mới. Người
mẹ mệt mỏi trở về từ cửa hàng sau một ngày làm việc dài đăng đẵng, kéo lê túi
hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai tên David lên 8 tuổi, đang lo lắng
kể lại những gì mà em nó đã làm ở nhà: “… lúc con đang chơi ngoài sân còn bố
đang gọi điện thoại thì Tom lấy bút chì màu viết lên tường, lên chính tờ giấy
dán tường mới mà mẹ dán trong phòng làm việc ấy! Con đã nói với nó là mẹ sẽ bực
mình mà!”.
Người mẹ than thở rồi nhướng lông mày: “Bây giờ nó đâu?”. Thế rồi bà bỏ
hết hàng ở đó, sải bước vào phòng của đứa con trai nhỏ, nơi nó đang trốn. Bà gọi
cả tên họ của đứa bé, mà ở các nước phương Tây, khi gọi cả tên lẫn họ như thế
này là thường thể hiện sự tức giận. Khi bà bước vào phòng, đứa bé run lên vì sợ,
nó biết sắp có chuyện gì ghê gớm lắm. Trong 10 phút, người mẹ nguyền rủa con,
là bà đã phải tiết kiệm thế nào và tờ giấy dán tường đắt ra sao! Sau khi rên rỉ
về những việc phải làm để sửa lại tờ giấy, người mẹ kết tội đứa con là thiếu
quan tâm đến người khác. Càng mắng mỏ con, bà càng thấy bực mình, cuối cùng bà
ra khỏi phòng con, cảm thấy cáu đến phát điên!
Người mẹ chạy vào phòng làm việc để xác minh nỗi lo lắng của mình.
Nhưng khi nhìn bức tường, đôi mắt bà tràn ngập nước mắt. Những gì bà đọc được
như một mũi tên xuyên qua tâm hồn người mẹ. Dòng chữ viết: “Con yêu mẹ” được viền bằng một trái tim!
Và giờ đây bao thời gian trôi qua, tờ giấy dán tường vẫn ở đó, y như
lúc người mẹ nhìn thấy, với một cái khung ảnh rỗng treo để bao bọc lấy nó. Đó
là một sự nhắc nhở đối với người mẹ, và với tất cả mọi người: Hãy bỏ một chút
thời gian để đọc những dòng chữ viết trên tường!
Ảnh:
Internet
Lễ Ban Ngày Giáng
Sinh
PHÚC ÂM: Ga 1, 1-18
(hoặc 1-5. 9-14)
"Ngôi Lời đã
hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng ta".
Bắt đầu Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Từ
nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn
là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay từ nguyên thuỷ.
Mọi
vật đều do Người làm nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác
thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống
là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp
nhận sự sáng.
Có
một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đã đến nhằm việc chứng
minh, để ông chứng minh về sự sáng, hầu cho mọi người nhờ ông mà tin. Chính ông
không phải là sự sáng, nhưng đến để chứng minh về sự sáng.
Vẫn
có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người
vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo, và thế gian đã không nhận
biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không
tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ
được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những
người này không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của
đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.
Và
Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi
đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như
của người Con Một đầy ân sủng và chân lý.
Gioan
làm chứng về Người khi tuyên xưng rằng: "Đây là Đấng tôi tiên báo. Người đến
sau tôi, nhưng xuất hiện trước tôi, vì Người có trước tôi".
Chính
do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác. Bởi vì
Chúa ban Lề luật qua Môsê, nhưng ơn thánh và chân lý thì ban qua Đức Giêsu
Kitô. Không ai nhìn thấy Thiên Chúa, nhưng chính Con Một Chúa, Đấng ngự trong
Chúa Cha, sẽ mạc khải cho chúng ta.
Lạy Chúa, xin cho con biết dùng trái tim để cảm nhận được tình yêu.
Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét