Tại một ngôi làng nọ có hai người bạn thân, rất thân. Họ tận tình giúp
nhau trong mọi sự, và chơi với nhau hàng giờ cùng với những bạn khác. Một trong
hai người rất thích thổi kèn Harmonica, chỉ cần đặt kèn lên môi cậu thôi thì
không biết bao nhiêu âm thanh vui tươi réo rắt tuôn tràn. Cậu quý chiếc kèn lắm
và luôn để nó trong túi như một vật bất ly thân. Trong khi đó, anh bạn cậu lại
thích trượt patanh. Mỗi buổi chiều cả hai dẫn nhau đi trượt hết sân này đến sân
khác. Họ say sưa trong những vũ điệu lướt, bay lên và xoay tròn.
Khi cùng nhau trở về nhà trên con đường tráng nhựa, hai người bạn đã
làm nên khung cảnh ngoạn mục. Một người tấu lên khúc nhạc vui tươi với chiếc
Harmonica, người còn lại lả lướt trượt patanh theo điệu nhạc cách điêu luyện,
khiến những khách bộ hành phải dừng lại nhìn ngắm và vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Ngày Giáng Sinh sắp tới, như mọi người, họ có thói quen tặng quà cho
nhau. Anh chàng trượt patanh nghĩ “hay mình tặng bạn chiếc kèn Harmonica mới, bởi
chiếc kia đã quá cũ rồi”. Đập con heo đất, nhưng số tiền không đủ mua chiếc
Harmonica mới. Chàng quyết định bán đi đôi giày trượt patanh, và rồi dùng số tiền
tiết kiệm, anh hăng hái đén cửa hàng lớn, quyết tâm mua cho được chiếc
Harmonica đẹp và tốt nhất.
Ngày canh thức Giáng Sinh đến, trước khi Lễ Đêm Giáng Sinh bắt đầu, họ
gặp nhau trước cổng nhà thờ để trao cho nhau những lời cầu chúc Giáng Sinh an
lành. Họ trao tặng nhau quà giáng sinh, và khi cả hai cùng mở ra, họ đã kinh ngạc
rồi cười ồ lên sung sướng. Thì ra cả hai
đã làm cùng một điều cho nhau: Họ bán thứ họ yêu quý nhất để có thể mua món quà
đẹp nhất cho bạn thân.
Anh chàng bán đi đôi giày của mình nhận được một đôi giày trượt patanh
mới, hàng hiệu. Và cậu bạn bán đi chiếc kèn yêu quý lại nhận được một chiếc kèn
Harmonica mới cáo cạnh.
Cả hai nắm tay nhau trong thinh lặng, nhưng trong lòng họ òa vỡ niềm
vui Giáng Sinh. Họ đã từ bỏ thứ mình yêu quý để rồi lãnh nhận một thứ đẹp và
quý hơn.
(Nở hoa nơi được gieo xuống, trang 14)
Ảnh:
Internet
Bài Tin Mừng hôm
nay là một trong những bài Tin mừng đẹp nhất trong toàn bộ Kinh Thánh. Thánh
Luca đã tế nhị giới thiệu cho chúng ta một nhân vật hết sức quan trọng trong việc
Chúa Cứu Thế sinh ra làm con người: Nhân vật ấy chính là Đức Maria, mẹ của
chúng ta.
Lễ Nửa Đêm Giáng
Sinh
PHÚC ÂM: Lc 2, 1-14
"Hôm nay Đấng
Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta".
Ngày
ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê Augustô ban ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ
kiểm tra. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, thực hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ
Syria. Mọi người đều lên đường trở về quê quán mình. Giuse cũng rời thị trấn
Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về quê quán của Đavít, gọi là Bêlem, vì Giuse
thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng Đavít, để khai kiểm tra cùng với Maria, bạn
người, đang có thai.
Sự
việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở đó, là Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai
hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu lòng. Bà bọc con trẻ trong khăn vải và đặt nằm
trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong hàng quán.
Bấy
giờ trong miền đó có những mục tử đang ở ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn
vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa hiện ra đứng gần bên họ, và ánh quang của
Thiên Chúa bao toả chung quanh họ, khiến họ hết sức kinh sợ. Nhưng thiên thần
Chúa đã bảo họ rằng: "Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các ngươi một
tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Đấng
Cứu Thế, đã giáng sinh cho các ngươi trong thành của Đavít. Và đây là dấu hiệu
để các ngươi nhận biết Người: Các ngươi sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong
khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ".
Và
bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có một số đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng
thanh hát khen Chúa rằng: "Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và
bình an dưới thế cho người thiện tâm".
http://thanhlinh.net/node/30014
Lạy Chúa, xin Ngài thương con dù con còn nhiều bất xứng. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét