Xưa
bên Nhật
bản
có một
ông vua kia sưu tập
được
100 chiếc
bình cổ
rất
quý hiếm.
Nhà vua trưng bày trong một
chiếc
tủ
kính cho triều thần
chiêm ngưỡng.
Một
hôm có viên quan đại thần
tò mò cầm
một
chiếc
bình ra quan sát và sơ ý đánh rơi
bể
nát. Vua tức giận
sai thị
vệ
mang viên quan kia ra ngoài chém đầu.
Bấy
giờ
một
viên quan khác liền đến
bên chiếc
tủ
đựng
các bình quý hiếm kia, dùng vai đẩy
cho tủ
đổ
làm tất
cả
99 chiếc
bình đều
bể
tan... Vua rất tức
giận
ra lệnh
trừng
phạt
thật
nặng
kẻ
đã cả
gan làm điều này. Nhưng
trước
khi chém đầu, vua hỏi
viên quan đại thần
thứ
hai rằng
: “Tại
sao khanh lại dám làm chuyện
tầy
đình như
vậy?“
Viên quan đại thần
đáp: “Hạ
thần
thấy
chỉ
vì sơ
ý làm bể
một
chiếc
bình cổ,
mà bệ
hạ
truyền
giết
chết
một
bề
tôi trung thành. Thế thì 99 chiếc
còn lại
kia có thể sẽ
làm cho 99 người khác phải
chết.
Vậy
còn ai giúp bệ hạ
cai trị
thần
dân trăm họ? Do đó hạ
thần
đã cố
ý xô đổ
để
một
mình hạ
thần
phải
chết
thôi”.
Sau
khi nghe viên quan nói xong vua liền
tỉnh
ngộ
nên đã truyền tha chết
cho cả
hai. (Góp nhặt)
Ảnh: Internet
Thứ Sáu Tuần XXXI Mùa Thường Niên Năm chẵn – Ngày 4/11 Thánh Carôlô Borrômêô giám mục. Lễ nhớ.
PHÚC ÂM: Lc 16,
1-8
Khi ấy, Chúa Giêsu phán
cùng các môn đệ rằng: "Một người phú hộ kia có một người quản lý; và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: 'Tôi nghe nói anh sao đó. Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không thể làm quản lý nữa'. Người quản lý thầm nghĩ rằng: 'Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào để khi mất chức quản lý thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ'.
"Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: 'Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?' Người ấy đáp: 'Một trăm thùng dầu'. Anh bảo người ấy rằng: 'Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại năm mươi'. Rồi anh hỏi người khác rằng: 'Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?' Người ấy đáp: 'Một trăm giạ lúa miến'. Anh bảo người ấy rằng: 'Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi'.
"Và
chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo:
vì con cái đời này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng".
Lạy
Chúa, xin cho con biết khôn ngoan tìm kiếm
sự
lành nơi
thế
gian. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét