Câu
chuyện
được
diễn
ra vào buổi tối
hôm nay khi đang ngồi ăn, có bà mẹ
và đứa
con trai đang ngồi kế
bên. Bất
thình lình có bà cụ bán vé số
tới
mời
mua, bà mẹ nhẹ
nhàng mỉm
cười
và mua cho bà 2 tờ. Bà thấy
thằng
nhóc kế
bên bà nựng
nó tí. Thế là nó la lên và hất
bà cụ
ra tỏ
vẻ
sợ
hãi đứng
dậy.
Bà mẹ
thấy
thế
xin lỗi
bà cụ
rối
rít. Bà cụ gật
đầu
và lủi
thủi
đi trong sự im lặng.
Có một
điều
làm tôi khá bất ngờ,
nếu
đứng
ở
khía cạnh
khác, người
mẹ
đã la đứa
con hay tỏ vẻ
khó chịu.
Nhưng
không, bà mẹ
nói với
con trai: "Nếu sau này mẹ
già mẹ
ra ngoài đường bán vé số,
bị
người
ta làm như vậy
con sẽ
làm gì?" Cậu con trai bối
rối
im lặng
và thủ
thỉ
xin lỗi
mẹ,
mai mốt
cậu
không làm như vậy
nữa.
Hai mẹ
con mỉm
cười
và tiếp
tục
ăn tiếp.
(Câu chuyện từ
FB Lâm Trúc Nguyễn)
Thế
đấy,
câu chuyện
tuy đơn
giản
nhưng
chất
chứa
rất
nhiều
điều
ngay cả
bản
thân chúng ta phải nhận
định
lại.
Có rất
nhiều
cách để
giải
quyết
vấn
đề,
chúng ta chấp nhận
và khôn khéo trong cách giải quyết
lại
làm cho đối phương
thấm
thía và nhận định
được
sự
việc…
Mỗi
người
khi đọc
câu chuyện
này đều
có những
suy nghĩ khác nhau… Có thể là một
bài học
về
cách giáo dục con, hay là về
lời
xin lỗi
của
bà lão, và cũng có thể là những
triết
lý rút ra từ những
dòng tâm sự của
chủ
tài khoản
này.
Nhiều
lần
trong cuộc
sống,
chúng ta đã “đóng vai” cậu con trai ích kỷ
đó. Dè bỉu,
coi thường,
thậm
chí là có những lời
nói hoặc
hành động
xúc phạm
đến
những
người
ăn xin, người bán hàng rong,… Có bao giờ
sau mỗi
lần
như
thế,
về
nhà chúng ta ngẫm nghĩ lại:
Họ
là những
người
không may mắn như
chúng ta, không được
đến
trường,
không có một công việc
ổn
định,
“cơm
ăn không đủ
no, áo mặc
không đủ
ấm”,
nên chúng ta chí ít cũng phải to ra cảm
thông với
những
người
nghèo đó. (Góp nhặt)
Ảnh:
Internet
Thứ Tư Tuần XXXIII Thường Niên Năm chẵn – Ngày 16/11
Thánh Margarita Scotland, trinh nữ.
Lời
Chúa: Lc 19 11-28
Khi ấy, Chúa Giêsu phán
thêm một dụ ngôn nữa, vì Người đã đến gần Giêrusalem, mà
dân chúng lại cứ tưởng là Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện trong giây lát. Vậy Người phán rằng:
"Có
người quý tộc kia đi phương xa để được phong vương rồi trở về. Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc và dặn rằng: 'Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về'. Nhưng các người dân của ông ấy ghét ông, sai người đi theo mà rằng: 'Chúng tôi
không muốn ông ấy làm vua chúng tôi'. Được phong vương rồi ông trở về, cho gọi các tôi tớ mà trước kia ông đã giao tiền cho, để biết mỗi người đã làm lợi được bao nhiêu.
"Người thứ nhất đến và thưa: 'Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được mười nén'. Nhà vua bảo: 'Được, hỡi người tôi tớ tốt lành, ngươi đã trung tín trong điều nhỏ mọn, ngươi sẽ được quyền cai trị mười thành'. Người thứ hai đến thưa: 'Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được năm nén'. Nhà vua đáp: 'Ngươi cũng vậy, hãy cai quản năm thành'.
"Người thứ ba đến thưa: 'Tâu vua, đây nén bạc của vua, tôi còn giữ trong khăn, vì tôi sợ ngài: ngài là người hà khắc, và lấy cái ngài không gửi, gặt cái ngài không gieo'. Vua phán rằng: 'Hỡi đầy tớ bất lương, ta cứ lời ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người hà khắc, lấy cái ta không gửi, gặt cái ta không
gieo, sao ngươi không gửi bạc ta ở ngân hàng, để rồi khi ta trở về, ta có thể lấy cả vốn lẫn lời'.
"Vua
liền bảo những người đứng đó rằng: 'Hãy lấy nén bạc của nó mà trao cho người đã có mười nén'. Họ tâu rằng: 'Tâu vua, người ấy đã có mười nén rồi'. Vua đáp: 'Ta
nói cùng các ngươi: Ai có sẽ cho thêm, và người đó sẽ được dư dật; còn ai không có,
người ta sẽ lấy đi cả cái nó đang có.
Còn những kẻ nghịch cùng ta, không
muốn ta làm vua, hãy
đem chúng ra đây và giết chúng trước mặt ta". Nói thế rồi Chúa liền dẫn họ lên Giêrusalem.
Lạy
Chúa, biết
bao lần
con không ưa người
khác, nhưng
xin Ngài dùng tình yêu biến
đổi
con, để
con biết
chấp
nhận
cái khác biệt của
người
khác. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét