George
Washington, một trong những
nhà anh hùng của nền
độc
lập
Hoa Kỳ, thường được
đề
cao như
một
người
con chí hiếu đối
với
mẹ
mình.
Sau những
trận
chiến
cam go nhất, giữa những
công việc nặng
nề
của
một
nguyên thủ quốc
gia, ông thường
về nhà thăm viếng
và trò chuyện lâu giờ
với người
mẹ già.
Một
hôm, ngạc
nhiên về
sự
gắn
bó của
ông đối
với
mình, mẹ
đã đặt
câu hỏi
như
sau: "Tại sao con lại
chịu
khó mất
hằng
giờ
như
vậy
để
ngồi
bên cạnh
mẹ?".
Vị
tổng
thống
của
nước
Mỹ
đã trả
lời
như
sau: "Thưa mẹ,
ngồi
bên cạnh
mẹ
để
lắng
nghe mẹ
nói, không phải là một
việc
mất
giờ.
Bởi
vì, sự
thanh thản
và lòng tốt của
mẹ
dạy
con còn muốn tiếp
tục
sống".
Hôm đó, Giáo Hội
mừng
lễ
Mẹ
đi viếng
bà thánh Isave. Giáo Hội đặt
lễ
này vào cuối tháng năm như
cao điểm
của
tháng hoa.
Sự
vội
vã lên đường
của
Mẹ
Maria để
đi thăm người chị
họ
cưu
mang trong lúc
tuổi
già là biến cố
khai mạc
sứ
mệnh
của
Mẹ:
đó là sứ
mệnh
của
một
người
Mẹ
luôn có mặt để
phù trợ
con người.
Sự
hiện
diện
ấy
đã củng
cố
niềm
tin của
bà Isave. Sự hiện
diện
ấy
đã đem lại
niềm
an ủi
vô bờ
cho Gioan Tẩy giả.
Bên cạnh
Chúa Giêsu, từ việc
cưới
Cana cho đến dưới
chân thập
giá, và những ngày đầu
của
Giáo Hội,
Mẹ
luôn có mặt để
nâng đỡ,
để
ủi
an, để
củng
cố
niềm
tin của
mọi
người.
Một
cách âm thầm nhưng
vô cùng gần
gũi, ngày nay lúc nào Mẹ cũng có mặt
trong Giáo Hội và trong từng
phút giây của cuộc
sống
chúng ta.
Tưởng
niệm
biến
cố
Mẹ
lên đường
đến
viếng
thăm bà Ysave trong ngày cuối tháng hoa này, mỗi
người
Kitô chúng ta được mời
gọi
để
tin tưởng
hơn
bao giờ
hết
sự
hiện
diện
đầy
ưu
ái của
Mẹ
có sức
mang lại
cho chúng ta niềm vui, sự
can đảm
để
tiếp
tục
dấn
bước
trong cuộc
lữ
hành trần
gian này.
Những
lúc mệt
mỏi
trong cuộc
sống,
những
lúc tối
tăm bao trùm cuộc sống,
những
lúc hụt
hẫng
đến
độ
không còn biết nương
tựa
vào ai, chúng ta hãy chạy đến
với
mẹ.
Một
vài Kinh Kính Mừng mà chúng ta có thể
chỉ
đọc
một
cách máy móc, đó chính là những giây phút chúng ta
đến
ngồi
bên Mẹ.
Ðó không là những phút giây vô ích, trái lại
sự
thanh thản
của
Mẹ,
lòng quảng
đại
của
Mẹ
sẽ
là nguồn
nâng đỡ
chúng ta.
Trích
sách Lẽ
Sống
Ngày 31/5 Lễ Đức Mẹ thăm viếng Bà Elizabeth.
PHÚC ÂM: Lc 1, 39-56
"Bởi
đâu tôi được Mẹ
Chúa tôi đến viếng
thăm tôi?"
Trong
những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông
Giacaria và chào bà Elisabeth. Và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà
Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:
"Bà
được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi
vừa nghe lời Bà chào, thì hài nhi
liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc
cho Bà là kẻ đã tin
rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện".
Và
Maria nói: "Linh hồn
tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái
nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen rằng tôi có phước, vì Đấng toàn năng đã làm cho
tôi những sự trọng đại và Danh Ngài là thánh.
Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa.
"Chúa
đã vung cánh tay ra oai thần lực,
dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao
những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa đã săn
sóc Israel tôi tớ
Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của
Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ
phụ chúng tôi, cho Abraham
và dòng dõi người đến muôn đời".
Maria
ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.
0 comments:
Đăng nhận xét