Họa
sĩ Goya, người Tây Ban Nha vào đầu
thế
kỉ
XIX, đã để lại
một
loạt
những
bức
tranh mô tả thân phận
con người
thật
ý nghĩa. Một trong họa
phẩm
mà ông đã thực hiện
trong thời
nội
chiến
của
người
Tây Ban Nha vào cuối thế
kỷ
XVIII mang tựa đề:
"Ðánh nhau bằng gậy
gộc".
Trong
bức
tranh, Goya vẽ hai người
nông dân xô xát nhau. Mỗi người
cầm
trong tay một chiếc
dùi cui sần sùi. Một
người
đang giơ
chiếc
dùi cui để bảo
vệ
mặt
mình. Nền
trời
không để
lộ
một
nét nổi
bật
nào. Người
ta không đoán được trời
sắp
giông bão hay sắp sáng rỡ.
Thoạt
nhìn qua cũng nghĩ đây chỉ là một
bức
tranh tầm
thường
như
những
bức
tranh khác. Thế nhưng
có một
chi tiết
nói lên tất cả
ý nghĩa của bức
tranh: đó là hai người nông dân đang hầm
hầm
sát khí để loại
trừ
nhau này lại mắc
cạn
trong cồn
cát. Từng
cơn
gió thổi,
cát bụi
đang kéo tới phủ
lấp
hai người
đến
quá đầu
gối.
Goya
muốn
cho chúng ta thấy rằng
cả
hai người
nông dân này sắp chết.
Họ
sẽ
không chết
vì những
cú dùi cui giáng trên nhau cho bằng
chính cát bụi đang từ
từ
chôn vùi họ.Thế
nhưng
thay vì giúp nhau để
ra khỏi
cái chết,
họ
lại
cư
xử
chẳng
khác nào thú dữ: họ
cắn
xé nhau. Họa phẩm
"Ðánh nhau bằng gậy
gộc"
trên đây của danh họa
Goya nói lên phần nào tình cảnh
mà nhân loại chúng ta đang trải
qua.Thay vì giúp nhau để ra khỏi
không biết
bao nhiêu tai họa, con người
lại
giành giật
chém giết
lẫn
nhau.
Bức
tranh ấy
có lẽ
không chỉ
diễn
ra ở
quy mô thế giới,
một
nơi
nào đó ngoài cuộc
sống
của
chúng ta, mà không chừng đang diễn
ra hằng
ngày trong các mối tương
quan của
chúng ta với những
người
xung quanh. Cơn cám dỗ
muốn
thanh toán và loại trừ
người
khác có lẽ vẫn
còn đang gặm nhấm
tâm hồn
chúng ta.
Bức
tranh của họa
sĩ Goya cũng chính là bức tranh của
thân phận con người
chúng ta. Ngay chính trong cơn quẫn
bách và đe dọa tứ
phía, thay vì liên đới để
bảo vệ
nhau, người ta vẫn
có thể đâm chém lẫn
nhau.
Một
nhạc
sĩ nào đó đã có lý để tra vấn
chúng ta: giết người
đi thì ta ở với
ai? Một
trong những
phương
thế
tốt
đẹp
nhất
để
tiêu diệt
một
kẻ
thù chính là biến kẻ
thù ấy
trở
thành một
người
bạn.
Chúa
Giêsu đã để lại
cho chúng ta khuôn vàng thước ngọc:
nếu
có ai vả
má bên phải của
ngươi,
hãy chìa luôn cả
má còn lại...
Trong những
giờ
phút cuối
đời,
khi đứng
giữa
những
người
đang đằng
đằng
sát khí muốn hủy
diệt
mình, Chúa Giêsu đã xin Chúa Cha tha thứ
cho họ.
Trích sách Lẽ
Sống
Chúa Nhật Tuần V Mùa Chay Năm A
PHÚC ÂM: Ga 11, 3-7.
17. 20-27. 33b-45
“Ta là sự sống lại và là sự sống”.
Khi ấy, hai chị em của Ladarô sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt". Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: "Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển".
Chúa
Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: "Chúng ta
hãy trở lại xứ Giuđêa".
Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. Khi hay tin Chúa
Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy". Chúa Giêsu
nói: "Em con sẽ sống lại". Martha thưa: "Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con cũng sẽ sống lại". Chúa Giêsu nói: "Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?"
Bà thưa: "Thưa Thầy: vâng, con đã tin
Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên
Chúa hằng sống đã đến trong thế gian".
Người xúc động và hỏi: "Đã an táng
Ladarô ở đâu?" Họ thưa: "Thưa Thầy, xin đến mà xem". Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do-thái liền nói: "Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!" Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: "Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người này khỏi chết ư?" Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ.
Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu
bảo: "Hãy đẩy tảng đá ra".
Martha là chị người chết, thưa: "Thưa Thầy, đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày". Chúa Giêsu lại nói: "Ta đã chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?" Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: "Lạy Cha, Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con. Nhưng Con nói lên vì những người đứng xung quanh đây,
để họ tin rằng Cha đã sai
Con". Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: "Ladarô! Hãy ra đây!" Người đã chết đi ra, chân tay
còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: "Hãy cởi ra cho anh ấy đi".
Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm,
thì đã tin vào Người.
Lạy Chúa, xã hội hôm nay con người thù ghét nhau, dùng cái ác để cư xử với nhau, một cú va chạm xe nhẹ cũng sẵn sàng buông lời thô tục với nhau. Xin cho con sống giữa nơi nhộn nhịp này, biết giữ lấy sự bình an nơi tâm hồn mình. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét