Mỗi ngày Việt nam đang phải đối đầu với bao cái ác hoành hành. Những cái
chết của phi nhân bất nghĩa, của tình người băng giá, của đạo đức suy đồi, của
tham lam bất chính. Đây phải là lúc chúng ta nhìn lại nhân sinh quan cuộc sống,
tại sao giữa nền văn minh nhân loại lại đổ vỡ tình người, lại tan nát tất cả những
luân thường đạo lý mà bốn ngàn năm văn hiến của cha ông đã gầy dựng?
Đạo lý làm người nay ở đâu? Con người có còn là “nhân chi sơ tính bản
thiện” hay đã bị thoái hóa mất tính người? Con người biết thiện và ác, có khả
năng tự chủ bản thân hơn loài vật, sao lại dễ dàng làm điều xấu, điều hại người
hơn là làm điều tốt, điều cứu sống anh em?
Là người Ki-tô hữu, ai trong chúng ta cũng tự hào vì mình là hình ảnh
Thiên Chúa. Ai trong chúng ta cũng tự hào mình vượt lên trên muôn loài muôn vật
vì “nhân linh ư vạn vật”. Ai trong chúng ta cũng hiểu rằng con người có tương
giao với Thiên Chúa, với thần linh. Con người đến từ Thiên Chúa. Con người thuộc
về Thiên Chúa, vì con người bởi Thiên Chúa mà ra. Nhưng liệu rằng, khi nhìn vào cuộc
sống của chúng ta người ta có nhận ra chúng ta là con cái Thiên Chúa hay người
ta sẽ ngán ngẩm bảo rằng: cuộc sống của anh, suy nghĩ độc ác, ích kỷ, những ước
muốn tầm thường, những lời nói giết người không dao của anh làm tan nát tâm hồn
bao người,... tất cả chúng tôi nào có lạ gì, sao anh bảo anh đến từ Thiên
Chúa tình thương và nhân lành? “Người ta cứ dấu này, mà nhận biết các con là
môn đệ Thầy: là các con yêu thương nhau”. Liệu rằng dấu hiệu ấy có được tỏ hiện
qua lời nói việc làm của chúng ta hay không?
Cuộc đời dương thế của Chúa Giê-su đã chứng minh Ngài từ Thiên Chúa mà đến.
Ngài đến để giới thiệu một Thiên Chúa yêu thương. Ngài đi gieo vãi yêu thương.
Ngài đi nối kết tình người. Ngài đi xoa dịu đau thương. Ngài sống một cuộc đời
thanh thoát không lệ thuộc của cải danh vọng trần gian. Ngài không bẻ gãy cây lau bị dập. Ngài không kết án ai. Ngài luôn bao
dung tha thứ. Ngài đã từng tha thứ cho cả kẻ gây nên nhục hình cho Ngài. Đỉnh
cao của dấu hiệu yêu thương ấy là chết cho người mình thương.
Cuộc đời Ngài ví tựa tấm bánh bẻ ra cho muôn người. Tấm bánh mang lại hạnh
phúc cho nhiều người. Tấm bánh làm vui lòng trẻ thơ cũng như người già. Tấm
bánh hòa tan cho muôn người. Kẻ thấp hèn cũng như người giầu sang. Tấm bánh
thêm sức mạnh cho mọi người. Kẻ no đầy cũng như người khát. Tấm bánh nối kết
tình mọi người. Vì “bánh ngọt bẻ đôi” sẽ là nhịp cầu thân ái cho người với người
gần nhau hơn. Tấm bánh đời Ngài ban cho thế gian để cho thế gian được sống và sống
dồi dào. “Và ai ăn bánh này sẽ không phải chết bao giờ”. Đó là tấm bánh phục
sinh. Bánh cải từ hoàn sinh. Bánh trao ban sự sống đời này và cả đời sau.
Phải chăng Ngài cũng mời
gọi chúng ta đón nhận tấm bánh đời Ngài để sức sống, ân sủng, tình thương của
Ngài thẩm thấu trong cuộc đời chúng ta, để chính chúng ta cũng trở thành tấm
bánh trao ban bình an và hạnh phúc cho tha nhân?
Phải chăng Ngài cũng đang mời gọi chúng ta, không chỉ nhận ra mình mang
nguồn gốc từ trời, mà phải sống và hành động như con cái của Chúa. Sống hoàn
thiện mình mỗi ngày như cha chúng ta ở trên trời là Đấng hoàn thiện. Mỗi ngày
chúng ta phải thanh tẩy mình khỏi mọi điều gian ác, khỏi những ước muốn tầm thường
và mặc lấy tâm tình từ bi nhân hậu như Đức Ki-tô để dung nhan Thiên Chúa được tỏ
hiện trong đời sống hằng ngày của chúng ta.
Ước gì trong mỗi lời nói hành động đầy yêu thương bác ái của chúng ta mà
các anh chị em chung quanh sẽ ngợi ca Cha chúng ta là Đấng ngự trên trời. Ước
gì khi chúng ta nhận ra tình thương của Chúa dành cho mình, thì mỗi người hãy
biết sống tâm tình tạ ơn Chúa, đồng thời biết noi gương Chúa sống yêu thương
anh em đồng loại của mình.
Nguyện xin Chúa Giê-su Thánh
Thể là tấm bánh bẻ ra cho muôn người nâng đỡ và giúp chúng ta biết sống cao thượng,
sống đúng với phẩm giá làm người và làm con Thiên Chúa. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Thứ Ba Tuần III Phục Sinh
Năm C
"Không
phải Môsê, mà chính Cha Ta mới ban bánh bởi trời đích thực".
Khi ấy, đám đông thưa Chúa
Giêsu: "Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được
việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng:
"Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời". Chúa Giêsu đáp: "Thật Ta
bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà
chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên
Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian". Họ liền thưa
với Ngài rằng: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi". Chúa
Giêsu nói: "Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói;
ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ".
Đó là lời Chúa.
0 comments:
Đăng nhận xét