Chàng Rô-bin-sơn trong câu chuyện “Rô-bin-sơn Trên Hoang Đảo” của Daniel
Defoe đã lấy làm kinh tởm khi thấy người thổ dân moi tim kẻ thù để ăn. Nhưng đối
với chàng thổ dân này thì “ăn gì bổ nấy”: ăn cá thì giỏi bơi lội, ăn tim người
thì thêm dũng cảm. Chả trách gì mà người Do Thái bị “xốc” khi Chúa Giê-su tuyên
bố thịt máu Chúa là của ăn nuôi sống con người. Đúng là có lãnh nhận chính Đấng
là nguồn mạch sự sống thì mới có thể có sự sống đời đời nơi mình. Nhưng để có
thể chấp nhận “ăn Thịt và uống Máu Chúa” dù là dưới dạng Bánh và Rượu của bí
tích, thì phải được ơn ban đức tin. Vì thế, cần có lòng tin mạnh mẽ, mới có thể
nhận ra sự hiện diện thật sự của Ngài trong bí tích Thánh Thể. Và hơn nữa cần
có lòng mến để có thể tiếp rước Ngài làm của ăn thiêng liêng nuôi sống linh hồn.
Ảnh: Internet
Thứ Sáu Tuần III Phục Sinh
Năm C
"Thịt Ta thật là của ăn, Máu Ta thật
là của uống".
Khi ấy, những người Do-thái
tranh luận với nhau rằng: "Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho
chúng ta ăn được?"
Bấy giờ Chúa Giêsu nói với
họ: "Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và
uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và
uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết.
Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống
máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Đấng hằng sống đã
sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta.
Đây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã
chết. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời".
Người giảng dạy những điều
này tại Hội đường Caphar-naum.
Đó là lời Chúa.
0 comments:
Đăng nhận xét