Một lão bà nọ qua
đời, được các Thiên Thần mang đến tòa phán xét. Trong khi duyệt xét các hành động
của bà lúc còn sống, Ðấng phán xét đã không tìm thấy bất cứ một hành động bác
ái nào, ngoại trừ có một lần bà đã cho người ăn mày một củ cà rốt. Tuy nhiên, Ðấng
phán xét tối cao đầy lòng nhân từ cũng xem hành động ấy có đủ sức để mang người
đàn bà lên Thiên Ðàng. Dĩ nhiên, củ cà rốt sẽ được dùng như sợi xích vững để
người đàn bà bám vào và leo lên các bậc trong chiếc thang dẫn về Thiên Ðàng.
Người ăn mày cũng
chết vào khoảng trong thời gian ấy. Anh cũng được diễm phúc bám vào gấu áo của
người đàn bà để được đưa lên Thiên Ðàng.
Một người khác
cũng qua đời vào ngày hôm đó. Người này cũng níu lấy chân của người hành khất.
Không mấy chốc, chiếc thang bắt đầu từ củ cà rốt mỗi lúc một dài ra đến gần như
vô tận: mọi người đều níu kéo nhau để lên Thiên Ðàng. Nhưng từ trên đỉnh thang
nhìn xuống, người đàn bà bỗng châu mày khó chịu. Bà thấy sợi dây mỗi lúc một
dài, bà sợ nó sẽ căng ra rồi đứt chăng. Cho nên trong cơn bực tức, bà cố gắng
dành riêng cho mình củ cà rốt và la lên: "Các người giang ra, đây là củ cà
rốt của tôi".
Người đàn bà cố gắng
giữ củ cà rốt cho riêng mình cho nên sợi dây tạo nên chiếc thang bắc lên Trời bị
đứt. Bà rơi nhào xuống đất và cả đoàn người bám víu vào sợi dây ấy cũng rơi
theo.
Một tác giả nào
đó đã nói như sau: "Nguyên nhân của tất cả các sự dữ trên trần gian đều bắt
đầu từ câu nói điều này thuộc về tôi,
điều kia thuộc về tôi".
Khi con người muốn
chiếm giữ cho riêng mình là lúc con người cũng muốn chối bỏ và loại trừ người
khác. Nhưng càng muốn chiếm giữ cho riêng mình, con người không những chối bỏ
người khác mà cũng đánh mất chính bản thân mình. Tình liên đới là điều
thiết yếu cho sự thành toàn của bản thân chúng ta. Càng ra khỏi chính mình để sống
cho người khác, chúng ta càng gặp lại bản thân, chúng ta càng lớn lên trong
tình người. Ðó là nghịch lý mà Chúa Giêsu đã nói với chúng ta: "Ai mất mạng
sống mình, người đó sẽ tìm gặp lại bản thân". Hạnh phúc của bản thân chính
là làm sao cho người khác được hạnh phúc.
Trích sách Lẽ Sống
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay nói về thái độ của
dân làng đối với Chúa Giêsu, họ vì tiếc bầy heo mà không muốn đón tiếp Người –
một vị ân nhân.
Thứ Tư Tuần XIII Thường
Niên Năm Chẵn
"Ông đến lúc này để hành hạ các quỷ".
Khi ấy, Chúa Giêsu lên thuyền
sang bờ bên kia, đến miền Giêrasa, thì gặp hai người bị quỷ ám từ các mồ mả đi
ra; chúng hung dữ đến nỗi không ai dám qua lại đường ấy. Và chúng kêu lên
rằng: "Lạy Ông Giêsu, Con Thiên Chúa, chúng tôi có can chi đến ông? Ông đến
đây để hành hạ chúng tôi trước hạn định sao?" Cách đó không xa có một đàn
heo lớn đang ăn. Các quỷ nài xin Người rằng: "Nếu ông đuổi chúng tôi ra khỏi
đây, thì xin cho chúng tôi nhập vào đàn heo". Người bảo chúng rằng:
"Cứ đi". Chúng liền ra khỏi, đi nhập vào đàn heo. Tức thì cả đàn heo,
từ bờ dốc thẳng, nhào xuống biển và chết chìm dưới nước.
Các người chăn heo chạy trốn
về thành, báo tin ấy và nói về các người bị quỷ ám. Thế là cả thành kéo ra đón
Chúa Giêsu. Khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng của họ.
Lạy Chúa, xin
Ngài an ủi các con của Ngài đang bị bách hại nơi thế gian. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét