Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018

CẦN ĐÓNG GÓP ĐỂ ĐƯỢC ƠN CỨU CHUỘC

“Để lãnh nhận ơn cứu chuộc, mỗi người phải đóng góp ít nhất một chút thiện chí”. 
Theo chiều hướng trên, một nhà văn Kitô hữu dựng một vở kịch diễn tả vụ hành quyết một tên trọng phạm tại một thị trấn nhỏ thời Trung cổ. Theo phép nước, chỉ có mỗi một lối thoát chết cho tử tội là nộp đủ 1000 đồng tiền vàng để chuộc mạng. Nhà vua tỏ ra hào hiệp, tặng hết số vàng 700 đồng mang theo trong chuyến tuần du. Hoàng hậu theo gương, quyên 200 đồng. Đình thần cũng dốc túi… người ta đếm được tất cả là 997 đồng, còn thiếu 3 đồng nữa thôi.
Công lý không thể nhân nhượng, đành phải thi hành pháp lệnh. Toán hành quyết tròng thừng vào cổ tử tội thiếu may mắn và sửa soạn rút dây. Bỗng một tiếng kêu lớn: “Khoan đã. Lục soát người nó đi, biết đâu đấy!” Tên đao phủ lần giây lưng tội nhân, móc ra được 3 đồng tiền vàng hắn giấu kỹ từ trước...!
Bài học rất dễ hiểu! Đức Vua Cứu Thế, Nữ Vương Maria và các thánh, các Kitô hữu chân chính quyên góp lập thành kho báu cứu độ. Dẫu sao vẫn thiếu một ít. Mỗi người chúng ta phải đóng góp bằng thiện chí của mình, dù là một chút để chắc tâm thực hiện được cuộc “vượt qua” từ đời sống tội lỗi vượt lên đời sống thánh thiện."
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều từ năm chiếc bánh và hai con cá của một bé trai. Qua đó Ngài mời gọi chúng ta phải biết thương xót và có tinh thần cộng tác.
Chúa Nhật XVII Thường Niên Năm B
PHÚC ÂM: Ga 6, 1-15
"Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích".
Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái đã gần tới.
Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: "Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?" Người hỏi như vậy có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philipphê thưa: "Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút". Một trong các môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: "Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người". Chúa Giêsu nói: "Cứ bảo người ta ngồi xuống". Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn.
Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh, và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng được phân phát như thế, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã ăn no nê, Người bảo các môn đệ: "Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi". Họ thu lại được mười hai thúng đầy bánh vụn do năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn mà còn dư.
Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: "Thật ông này là Đấng tiên tri phải đến trong thế gian". Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.
Lạy Chúa, xin cho con biết khiêm nhường, biết nhỏ bé lại để góp công vào việc lớn, việc chung. Amen.

0 comments:

Đăng nhận xét

"Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa mà tôi đây sẽ phải thiệt thân" (Ga 2,17)