Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018

KIÊN TRÌ

Một Giám Mục chúc mừng một viên quản lý gian hàng điện khí về công việc tốt đẹp của anh. Ngài nói rằng không bao giờ hết ngạc nhiên về khoa điện năng tuyệt vời.
- Đúng, và con cũng chưa bao giờ nghĩ về điều đó mà không ngạc nhiên về sự kiên trì của Chúa.
- Sự kiên trì của Chúa? Anh muốn nói gì?
- Ngài có bao giờ tự hỏi sao Đấng sáng tạo phải đợi hàng thế kỷ mới có một vài người khám phá nguồn điện phong phú trong vũ trụ chỉ chờ được sử dụng?
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu giải thích dụ ngôn cỏ lùng, Ngài mời gọi ta hãy suy nghĩ về thái độ kiên nhẫn của Chúa đối với những người xấu (cỏ lùng).
Thứ Ba Tuần XVII Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mt 13, 36-43
"Cũng như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy".
Khi ấy, sau khi giải tán dân chúng, Chúa Giêsu trở về nhà. Các môn đệ đến gặp Người và thưa rằng: "Xin Thầy giải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe". Người đáp lại rằng: "Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian. Còn hạt giống tốt là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái gian ác. Kẻ thù gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần. Cũng như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu tất cả gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả chúng vào lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói như mặt trời trong nước của Cha mình. Ai có tai để nghe thì hãy nghe".
Lạy Chúa, Ngài luôn kiên trì chờ đợi con thay đổi, chờ đợi con khám phá những điều lớn lao Ngài đã sắp sẵn cho con. Xin cho con biết vui vẻ đón nhận và khám phá thánh ý Chúa trong cuộc đời con. Amen.

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2018

HÒN SỎI, HẠT CẢI HAY NẮM MEN

Một nhà kinh tế được mời đến nói chuyện với một nhóm thương gia. Ông lấy một miếng giấy trắng lớn, vẽ trên đó một chấm đen và hỏi người ngồi hàng đầu xem anh ta thấy gì. Anh mau mắn trả lời: “Một chấm đen”. Ông lần lượt hỏi từng người, tất cả đều trả lời thấy một chấm đen. Lúc đó diễn giả mới bình tĩnh nói: “Các anh thấy một chấm đen. Đúng! Nhưng sao không ai thấy một tấm giấy trắng lớn”.
Hạt cải và nắm men cùng giống như một hòn sỏi ở chỗ đều bé nhỏ. Nhưng hạt cải và nắm men khác hòn sỏi ở chỗ chúng có sức sống bên trong. Ném hòn sỏi xuống đất thì nó vẫn trơ trơ, còn ném hạt cải xuống đất hay vùi nắm men vào thúng bột thì kết quả khác hẳn. Như thế, điều khác nhau và cũng là điều kỳ diệu là sức sống bên trong. Sức sống phát sinh tình yêu. Tình yêu mời gọi tình yêu và cứ thế dậy men cuộc sống.
Tôi đón nhận những ơn Chúa và những Lời Chúa như đón nhận một hòn sỏi hay một hạt cải, một nắm men? Là một Kitô hữu, tôi sống giữa những người khác như hòn sỏi hay như hạt cải, nắm men?
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói các dụ ngôn về nước trời: dụ ngôn hạt cải, dụ ngôn đấu bột dậy men.
Thứ Hai Tuần XVII Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mt 13, 31-35
"Hạt cải trở thành cây đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: "Nước trời giống như hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt ấy bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó".
Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà rằng: "Nước trời giống như nắm men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men".
Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà phán những điều ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: "Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn: Ta sẽ tỏ ra những điều bí nhiệm từ lúc dựng nên thế gian".
Lạy Chúa, xin cho con biết sống như men, như hạt cải, chứ đừng là sỏi đá trơ trơ. Amen.

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018

CẦN ĐÓNG GÓP ĐỂ ĐƯỢC ƠN CỨU CHUỘC

“Để lãnh nhận ơn cứu chuộc, mỗi người phải đóng góp ít nhất một chút thiện chí”. 
Theo chiều hướng trên, một nhà văn Kitô hữu dựng một vở kịch diễn tả vụ hành quyết một tên trọng phạm tại một thị trấn nhỏ thời Trung cổ. Theo phép nước, chỉ có mỗi một lối thoát chết cho tử tội là nộp đủ 1000 đồng tiền vàng để chuộc mạng. Nhà vua tỏ ra hào hiệp, tặng hết số vàng 700 đồng mang theo trong chuyến tuần du. Hoàng hậu theo gương, quyên 200 đồng. Đình thần cũng dốc túi… người ta đếm được tất cả là 997 đồng, còn thiếu 3 đồng nữa thôi.
Công lý không thể nhân nhượng, đành phải thi hành pháp lệnh. Toán hành quyết tròng thừng vào cổ tử tội thiếu may mắn và sửa soạn rút dây. Bỗng một tiếng kêu lớn: “Khoan đã. Lục soát người nó đi, biết đâu đấy!” Tên đao phủ lần giây lưng tội nhân, móc ra được 3 đồng tiền vàng hắn giấu kỹ từ trước...!
Bài học rất dễ hiểu! Đức Vua Cứu Thế, Nữ Vương Maria và các thánh, các Kitô hữu chân chính quyên góp lập thành kho báu cứu độ. Dẫu sao vẫn thiếu một ít. Mỗi người chúng ta phải đóng góp bằng thiện chí của mình, dù là một chút để chắc tâm thực hiện được cuộc “vượt qua” từ đời sống tội lỗi vượt lên đời sống thánh thiện."
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều từ năm chiếc bánh và hai con cá của một bé trai. Qua đó Ngài mời gọi chúng ta phải biết thương xót và có tinh thần cộng tác.
Chúa Nhật XVII Thường Niên Năm B
PHÚC ÂM: Ga 6, 1-15
"Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích".
Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái đã gần tới.
Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: "Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?" Người hỏi như vậy có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philipphê thưa: "Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút". Một trong các môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: "Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người". Chúa Giêsu nói: "Cứ bảo người ta ngồi xuống". Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn.
Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh, và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng được phân phát như thế, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã ăn no nê, Người bảo các môn đệ: "Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi". Họ thu lại được mười hai thúng đầy bánh vụn do năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn mà còn dư.
Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: "Thật ông này là Đấng tiên tri phải đến trong thế gian". Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.
Lạy Chúa, xin cho con biết khiêm nhường, biết nhỏ bé lại để góp công vào việc lớn, việc chung. Amen.

NHỮNG KỶ NIỆM NHỎ

Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ, người đã đưa nước Mỹ can thiệp vào thế chiến thứ I, là người rất thận trọng đối với những kỷ niệm nhỏ.
Lần kia, ông và phu nhân cùng với nhiều nhân vật cấp cao trong chính phủ dừng lại một thành phố thuộc tiểu bang Montana.
Cảnh sát làm hàng rào không cho bất cứ ai đến gần vị tổng thống. Nhưng, không hiểu làm thế nào mà có hai cậu bé đã chui lọt hàng rào cảnh sát để đến gần chỗ ngồi của tổng thống. Hai cậu bé ngắm nhìn một cách say sưa vị nguyên thủ quốc gia. Một cậu bé tìm cách tặng cho kỳ được lá cờ nhỏ bé của nước Mỹ mà em đang cầm trên tay. Cảnh sát cố tình ngăn chận cậu bé, nhưng bà Wilson đã đưa tay đón lấy lá cờ và vẫy tay em một cách nhiệt tình.
Cậu bé khác cảm thấy buồn hiu vì em không có gì để dâng tặng cho tổng thống. Em cố gắng mò mãi trong túi quần và cuối cùng lôi ra được một đồng xu nhỏ. Em cố gắng vượt qua mọi chướng ngại để chạy đến trao cho tổng thống. Em sung sướng vô cùng, bởi vì chính tổng thống Wilson là người chìa tay ra để đón nhận món quà của em với tất cả trang trọng.
Năm năm sau, tổng thống Wilson qua đời. Bà Wilson xếp đặt lại các đồ dùng quen thuộc của chồng. Mở chiếc ví của ông, bà thấy có một bọc giấy được giữ gìn cẩn thận. Tháo chiếc bọc giấy, bà nhận ra ngay tức khắc đồng xu nhỏ mà cậu bé đã tặng cho chồng bà cách đây năm năm. Ông quý đồng xu nhỏ ấy đến độ đi đâu ông cũng mang nó theo.
Thiên Chúa cũng đối xử với chúng ta như thế. Ngài giàu có biết bao, nhưng những đồng xu nhỏ mà chúng ta trao tặng cho Ngài, Thiên Chúa đón nhận và cất giữ như báu vật... Một Thiên Chúa giàu sang dường như không ưa thích của cải dư dật của chúng ta cho bằng những đồng xu nhỏ của lòng thành, sự quảng đại, những âm thầm hy sinh, phục vụ quên mình của chúng ta...
Thiên Chúa luôn trân trọng và quý mến tất cả những gì chúng ta dâng tặng Ngài. Những lễ vật càng đơn sơ, nhỏ bé dưới mắt người đời, càng có giá trị trước mặt Chúa. Chỉ có Chúa mới thấy được giá trị của những âm thầm đau khổ, của những hy sinh quên mình từng ngày, của những việc làm vô danh...
Trích sách Lẽ Sống
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã kể về dụ ngôn cỏ lùng, người không nhổ bỏ chúng, nhưng đợi đến mùa gặt rồi thu gom lại và đốt đi.
Thứ Bảy Tuần XVI Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mt 13, 24-30
"Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào ngay giữa lúa, rồi đi mất.
Khi lúa lớn lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng lộ ra. Đầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: "Thưa ông, thế ông đã không gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?" Ông đáp: "Người thù của ta đã làm như thế". Đầy tớ nói với chủ: "Nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ". Chủ nhà đáp: "Không được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho ta".
Lạy Chúa, xin cho con sống sao nên giống lúa tốt của Ngài, đừng để còn lùng chen lẫn và lớn lên trong lòng con. Amen.

Thứ Năm, 26 tháng 7, 2018

HÃY GIẾT CHẾT CON NHỆN

Người tin Chúa nhiều khi có những cảm nghĩ lẫn lộn về các tội mình hay phạm. Một mặt thì sợ tội làm tổn thương mình, làm tổn thương người khác và xúc phạm đến Chúa. Mặt khác muốn được tha thứ nhưng rồi lại không muốn dứt khoát chừa tội.
Có những tật xấu ta biết nó ngăn cản mối tương giao của ta với Chúa nhưng vẫn cứ tiếp tục làm. Không từ bỏ dù rằng lương tâm cáo trách.
Một người kia thường đến nhà thờ cầu nguyện mỗi chúa nhật, và hay nói câu này: "Xin Chúa dẹp đi những màng nhện đang giăng mắc trong đời con".
Có người để ý thấy ông ta cứ nhắc đi nhắc lại mãi câu này, nên một lần ngồi ngay bên cạnh ông ta, chờ ông ta cầu nguyện xong, người ấy nối tiếp một lời cầu nguyện thật lớn rằng: "Lạy Chúa, xin giết chết con nhện đã giăng lên những mạng nhện trong cuộc đời của ông bạn con đây".
Kể từ khi đó, ông bạn không cầu nguyện xin Chúa bỏ mạng nhện nữa.
* * *
Ðôi khi ta thấy khó mà dứt khoát từ bỏ một thói xấu, mỗi khi rơi vào thói cũ, chúng ta lại áy náy đến với Chúa xin tha thứ vì biết là sai lầm. Nhưng không phải cứ phạm tội rồi xưng tội rồi sau đó lại phạm nữa, vì như thế không những đã không dứt khoát với tội mà còn làm cho thói xấu như nhàm thuốc, nghĩa là làm cho quyền năng Chúa dường như ra vô hiệu.
Chúng ta cầu xin Chúa giúp chúng ta quyết định từng bước dứt khoát với những ý nghĩ về tội đó, tức là động cơ làm ta phạm tội và quyết tâm hứa với Chúa là sẽ nhờ sức Chúa mà đắc thắng.
Sở dĩ màng nhện cứ tiếp tục có mãi là vì con nhện chưa bị tiêu diệt. Phải diệt tận gốc của tội. Ðừng bao giờ chỉ xoa dịu ảnh hưởng của nó mà thôi.
Góp nhặt
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã giải thích dụ ngôn người gieo giống.
Thứ Sáu Tuần XVI Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mt 13, 18-23
"Kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Vậy các con hãy nghe dụ ngôn về người gieo giống: Kẻ nào nghe lời giảng về Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp lấy điều đã gieo trong lòng nó: đó là kẻ thuộc hạng gieo dọc đường. Hạt rơi trên đá sỏi là kẻ khi nghe lời giảng, thì tức khắc vui lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu trong lòng nó: đó là kẻ nông nổi nhất thời, nên khi cuộc bách hại, gian nan xảy đến vì lời Chúa, thì lập tức nó vấp ngã. Hạt rơi vào bụi gai, là kẻ nghe lời giảng, nhưng lòng lo lắng việc đời, ham mê của cải, khiến lời giảng bị chết ngạt mà không sinh hoa kết quả được. Hạt gieo trên đất tốt, là kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả, đến nỗi có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi".
Lạy Chúa, Ngài gieo hạt nơi con, xin cho con biết đón nhận và làm sinh hoa trái như ngài hằng mong. Amen.

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

THẮNG TRẬN TRONG BẾP

Người tin Chúa nhiều khi chỉ nghĩ đến những trận chiến tâm linh lớn mà quên rằng chính những trận nhỏ nhoi thường làm cho ta thất bại.
Nguyên tắc sống đắc thắng là ta phải quyết tâm đứng về phía thắng lợi, ta không bằng lòng làm nô lệ cho những thói xấu. Không có tội lỗi nào có đủ sức giữ ta trong vòng kiềm tỏa của nó, vì ta đã thuộc về Chúa. Dù ma quỷ có thể lừa gạt ta bằng cách xui khiến ta nói hay làm những điều bất thiện.
Bà Ba là một người tin Chúa nhưng bà vẫn gặp khó khăn hay áp lực mạnh, bà thường chửi rủa con cái thậm tệ. Tất nhiên trẻ con đứa nào cũng hay làm ồn, cãi cọ, làm dơ bẩn nhà cửa, đòi được mẹ bồng, v.v... Bà Ba khó chịu nhất là khi nấu ăn trong bếp, vì lúc ấy con cái thường quấy rầy và hay nổi giận nói những lời thô tục. Bà biết thái độ như vậy, giận như vậy là sai lầm và nhiều lần cầu xin Chúa thay đổi tâm tình mình vì bà bất lực.
Một hôm nọ, gia đình bà tổ chức về thăm quê nội. Bà phải lo lắng thu xếp rất nhiều thứ, lại còn phải chuẩn bị thức ăn để lên đường. Chính lúc đó mấy đứa con cãi nhau, thưa kiện, làm hư hỏng đồ đạc. Hai đứa lớn đánh nhau dữ dội. Bà Ba nói sao chúng cũng không nghe. Bà nổi giận, sắp tuôn đổ những lời chửi rủa tục tằn. Nhưng bỗng nhớ lại rằng mình đã quyết tâm không chửi rủa, nên chuyển sang nói những lời nhẹ nhàng, giải thích khuyên bảo con. Sau đó những đứa trẻ không dám đánh nhau và làm ồn nữa.
Bà Ba thấy như mình vừa đánh thắng kẻ thù một trận lớn. Bà thầm tạ ơn Chúa và bắt đầu hát nho nhỏ những bài thánh ca. Tâm hồn bà thật là thư thái. Kể lại kinh nghiệm này, bà Ba nói:
"Tôi đã thắng một trận lớn trong bếp của tôi".
* * *
Mỗi chúng ta cũng có thể thắng những trận nhỏ ở nhà trường, nơi làm việc, hay ngoài phố chợ. Cuộc đời chiến đấu của chúng ta phải được đánh dấu bằng những trận thắng nho nhỏ như vậy mới mong toàn thắng ma quỷ được.
Góp nhặt
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, các môn đệ đã thắc mắc vì sao Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà nói về nước trời.
Thứ Năm Tuần XVI Thường Niên Năm Chẵn
Ngày 26/7 - Thánh Gioan kim và thánh Anna, song thân Đức Trinh nữ Maria, lễ nhớ
Ngày 26/7 - Á Thánh Anrê Phú Yên – Bổn mạng giáo lý viên
PHÚC ÂM: Mt 13, 10-17
"Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không cho biết".
Khi ấy, các môn đệ đến gần thưa Chúa Giêsu rằng: "Tại sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ?" Người đáp lại: "Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không cho biết. Vì ai đã có, thì ban thêm cho họ được dư dật; còn kẻ không có, thì cái họ có cũng bị lấy đi. Bởi thế, Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết. Thế mới ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói về họ rằng: 'Các ngươi lắng tai nghe mà chẳng hiểu, trố mắt nhìn mà chẳng thấy gì. Vì lòng dân này đã ra chai đá, họ đã bịt tai, và nhắm mắt lại, kẻo mắt thấy được, tai nghe được, và lòng chúng hiểu được mà hối cải, và Ta lại chữa chúng cho lành'.
"Phần các con, phúc cho mắt các con vì được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các con: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe".
Lạy Chúa, xin cho con biết dành nhiều thời gian cho Chúa hơn. Xin cho con biết sống bác ái, cư xử nhẹ nhàng với mọi người xung quanh. Amen.

BÀI HỌC VỀ SỰ QUAN TÂM

Trong tháng thứ hai của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp. Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và rất ngạc nhiên khi dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy! Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi. Nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ?
Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống. Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.
Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó – cô Dorothy.
Góp nhặt
Ảnh: Công Giáo Covers
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã nói ai muốn làm lớn thì phải phục vụ.
Thứ Tư Tuần XVI Thường Niên Năm Chẵn
Ngày 25/7 Thánh Giacôbê Tông đồ
PHÚC ÂM: Mt 20, 20-28
"Các con sẽ uống chén của Ta".
Khi ấy, bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Chúa Giêsu. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: "Bà muốn gì?" Bà ta thưa lại: "Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài".
Chúa Giêsu đáp lại: "Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây ta sắp uống chăng?" Họ nói với Người: "Thưa được". Người bảo họ: "Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai thì người ấy mới được". Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em.
Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: "Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người".
http://thanhlinh.net/node/120521
Lạy Chúa, xin dạy con biết quan tâm hơn những người xung quanh con. Amen.

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2018

MỘT LỜI THỀ HỨA

Từ tháng 5 đến tháng 7 năm 1990 vừa qua, du khách trên khắp thế giới đã đổ xô về làng Oberammergau bên Tây Ðức để thưởng thức tuồng Thương Khó Chúa Giêsu... Việc diễn tuồng Thương Khó này là một lời thề hứa mà dân làng Oberammergau đã trung thành giữ từ trên 400 năm nay.
Năm 1633, một nạn dịch khủng khiếp đã giết hại không biết bao nhiêu sinh mạng trong vùng Bavaria. Ðể đề phòng nạn dịch, dân làng Oberammergau đã đóng kín các cửa làng để không một người lạ mặt nào có thể lọt vào trong làng... Chẳng may, một người đào huyệt trong làng đã bị lây. Anh ta quyết định được chết trong ngôi làng thân yêu của mình. Anh đã qua mắt được những người canh cửa để lọt vào trong và rồi lây bệnh cho nhiều người khác trong làng...
Chỉ trong vòng hai tuần lễ, 88 người dân làng đã bị thiệt mạng, ngay cả hai vị linh mục trong xứ cũng không tránh khỏi ôn dịch. Một vị linh mục khác được sai đến. Dân làng không biết làm gì khác hơn là cùng với vị linh mục đến trước Thánh Thể Chúa để thề hứa. Qua sự cam đoan của linh mục chính xứ cũng như của những người đại diện, toàn dân đã cam kết rằng nếu được Chúa cho tai qua nạn khỏi, họ sẽ trình diễn tuồng Thương Khó của Chúa cứ 10 năm một lần...
Năm 1634, nghĩa là một năm sau khi nạn dịch chấm dứt, dân làng Oberammergau đã giữ lời hứa với Chúa. Già trẻ lớn bé, tất cả mọi người trong làng đã sốt sắng tham dự vào việc trình diễn tuồng Thương Khó. Lần trình diễn đầu tiên ấy chỉ thu hút được khoảng 200 khán giả đến từ các làng lân cận. Và kể từ năm 1680, họ đã quyết định trình diễn 10 năm một lần. Ðến năm 1770 thì khách thập phương đã bắt đầu đổ xô về Oberammergau...
10 năm một lần: khoảng cách của 10 năm là để dân làng được chuẩn bị chu đáo hơn. Diễn viên của vở tuồng phải là người dân làng. Các nhân vật được chọn lựa và huấn luyện kỹ càng. Riêng người được chọn đóng vai Chúa Giêsu và Ðức Mẹ sẽ được dân làng chào hỏi một cách kính cẩn bằng chính danh hiệu của Chúa Giêsu và Ðức Mẹ. Và trong suốt thời gian chuẩn bị cũng như trình diễn, tất cả mọi nhân vật đều được mời gọi để sống chính tâm tình của các nhân vật lịch sử trong vở tuồng... Vì là một lời thề của tổ tiên để lại, cho nên đêm trước buổi trình diễn đầu tiên, toàn dân làng sẽ tham dự Thánh lễ và sốt sắng rước Mình Thánh Chúa. Buổi tình diễn sẽ bắt đầu vào lúc 8 giờ sáng và kết thúc vào lúc 5 giờ chiều... Và vì đây là một buổi trình diễn có tính cách tôn giáo, cho nên toàn dân làng Oberammergau không cho phép bất cứ một cuộc thu hình nào.
Trích sách Lẽ Sống
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu khẳng định về tình liên đới của Ngài đối với gia đình thiêng liêng gồm những ai thực thi ý Chúa.
Thứ Ba Tuần XVI Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mt 12, 46-50
"Người giơ tay trên các môn đệ mà nói: Đây là mẹ Ta và là anh em Ta".
Khi ấy, Chúa Giêsu còn đang nói với dân chúng, thì mẹ Người và anh em Người đứng ngoài tìm cách nói chuyện với Người. Có kẻ thưa rằng: "Kìa, mẹ Ngài và anh em Ngài đang đứng tìm Ngài ngoài kia". Nhưng Người trả lời kẻ ấy rằng: "Ai là mẹ Ta, ai là anh em Ta?" Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ mà nói: "Đây là mẹ Ta và là anh em Ta, vì hễ ai làm theo ý Cha Ta trên trời, thì người ấy là anh em, chị em và là mẹ Ta vậy".
Lạy Chúa, lắng nghe Chúa là biết đem điều Ngài dạy ra thực hành. Xin cho con biết bát ái hơn với tha nhân vì con chưa đủ bác ái. Amen.

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2018

DẤU CHỈ YÊU THƯƠNG

Một trong những cuốn phim hay nhất của Charlot và có lẽ cũng là một trong những cuốn phim hay nhất trong lịch sử điện ảnh, đó là cuốn phim có tựa đề: “Ánh sáng đô thị”. Đó là câu chuyện tình của gã lang thang và một cô gái bán hoa.
Nàng là một cô gái mù bán hoa bên vệ đường. Một nhà tỷ phú trong rừng ngày nào cũng dừng lại mua hoa của nàng. Ngày kia, ngã lang thang là chàng Charlot cũng dừng lại mua hoa. Cô gái bán hoa tưởng là người tỷ phú. Thế là một giấc mộng đã sớm nở và nối kết hai linh hồn lại với nhau. Nàng tưởng mình gặp người mình mơ mộng từ lâu nay. Chàng hết lòng yêu nàng, cố gắng làm việc để kiếm tiền phụ với nàng để nàng có đủ tiền chữa bệnh với hy vọng một ngày kia nàng thì nàng sẽ được khỏi tật mù lòa.
Nhưng chẳng may, vì một sự ngộ nhận, chàng đã bị cảnh sát giam giữ. Sau một thời gian cầm tù, chàng được trả tự do. Chàng trở lại chỗ cũ để tìm người con gái mù, nhưng nàng không còn ở đó nữa.
Nhờ tiền bạc trước kia chàng đã gửi cho, người con gái đã được chữa lành và nay đứng trông coi một cửa hàng bán hoa rộng lớn hơn. Chàng đi qua đi lại nhiều lần, nhưng không thể nào nhận ra nàng.
Tình cờ một cánh hoa hồng rơi xuống đất, chàng nhặt lấy. Người con gái cười như nhạo báng. Chàng định bỏ đi, nhưng chợt nhận ra tiếng cười, chàng quay lại. Chàng hỏi một cách nhút nhát: “Cô đã thấy được rồi sao ?”… Người con gái nhận ra tiếng nói quen thuộc… nàng từ từ nhặt chiếc hoa và gắn lên áo chàng. Và nàng thốt lên trong cảm xúc: “Anh đấy sao?”
Thế là cả hai bên đã nhận ra nhau và họ sẽ không bao giờ rời nhau nữa.
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, những người biệt phái không nhận Chúa Giêsu là Đấng Messia vì họ cố chấp, nhưng họ viện cớ là vì họ không thấy dấu lạ.
Thứ Hai Tuần XVI Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mt 12, 38-42
"Nữ hoàng phương nam sẽ chỗi dậy lên án thế hệ này".
Khi ấy, có mấy luật sĩ và biệt phái thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ". Người trả lời: "Thế hệ hung ác gian dâm đòi một dấu lạ! Nhưng sẽ không cho dấu lạ nào, trừ dấu lạ tiên tri Giona. Cũng như xưa tiên tri Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba đêm ngày như vậy. Tới ngày phán xét, dân thành Ninivê sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và lên án nó, vì họ đã nghe lời tiên tri Giona mà sám hối tội lỗi, nhưng đây có Đấng cao trọng hơn Giona. Đến ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và lên án nó: vì bà từ biên thuỳ trái đất đã đến nghe lời khôn ngoan của vua Salomon, nhưng đây có Đấng cao trọng hơn Salomon"
Lạy Chúa, giữa cuộc sống bân rộn hôm nay, thực sự con dành cho Ngài bao nhiêu phút, con cũng không biết nữa, có lẽ là rất ít. Nhưng Ngài chưa bao giờ trách con. Xin cho con biết rộng lòng hơn, biết dành thời gian cho Ngài, biết quan tâm những người xung quanh. Amen.

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2018

DẠY

Đây là một câu chuyện có thật trong lịch sử. Tại một trường trung học ở Mỹ, có một lớp học nọ với 26 em học sinh cá biệt. Những em học sinh trong lớp học này đều có tiểu sử không mấy hay ho: em từng tiêm chích ma túy, em từng vào trại cải tạo, thậm chí có một học sinh nữ mà trong một năm đã phá thai tới 3 lần.
Gia đình đều chán nản và đã buông bỏ chúng, các thầy cô giáo trong trường thậm chí cũng coi chúng là đồ bỏ đi. Tưởng chừng cuộc sống đã hết hy vọng thì một ngày kia, Phila, một cô giáo mới về trường đã tình nguyện làm chủ nhiệm của những đứa trẻ hư hỏng này.
Khác với suy đoán của bọn trẻ, trong ngày đầu tiên nhận lớp, Phila đã không hề quát nạt hay ra oai với chúng. Trong chiếc đầm lụa màu xanh nhạt, mái tóc màu nâu hạt dẻ búi cao, Phila bước nhẹ lên bục giảng. Cô dịu dàng nhìn xuống lũ trẻ một lượt rồi cất tiếng với vẻ trầm ngâm:
“Cô sẽ kể cho các em nghe về quá khứ của 3 người đàn ông khác nhau:
Người thứ nhất đã từng có những vụ bê bối về chính trị, rất tin vào y thuật của thầy cúng, ông ta từng có tới 2 tình nhân, hút thuốc nhiều và uống 8-10 ly rượu mạnh mỗi ngày.
Người thứ hai đã 2 lần bị đuổi việc, hôm nào cũng ngủ tới trưa mới dậy và tối nào cũng uống 1 lít rượu brandy. Ông ta từng hít thuốc phiện khi còn là sinh viên…
Người thứ ba là anh hùng chiến tranh của một đất nước. Ông ta ăn chay trường, không bao giờ hút thuốc và thỉnh thoảng mới uống rượu, có uống bia nhưng uống không nhiều. Thời thanh niên chưa từng làm gì phạm pháp và chưa từng có một vụ bê bối tình ái nào.
Cô hỏi cả lớp, trong 3 người, ai sau này sẽ có cống hiến nhiều nhất cho nhân loại?”
Những đứa trẻ đồng thanh chọn người thứ ba sau khi nghe xong câu chuyện, nhưng câu trả lời của Phila đã khiến lũ trẻ chết lặng.
“Các em thân mến! Cô biết chắc là các em sẽ chọn người thứ 3 và cho rằng chỉ ông ta mới có thể cống hiến được nhiều cho nhân loại. Nhưng các em đã sai rồi đấy. Ba người này đều là những nhân vật nổi tiếng trong thế chiến thứ 2.
Người thứ nhất là Franklin Roosevelt, tuy tàn tật nhưng ý chí kiên cường. Ông ta đã đảm nhận chức vụ Tổng thống Mỹ trong bốn nhiệm kỳ liên tiếp.
Người thứ hai là Winston Churchill, vị Thủ tướng nổi tiếng và tài ba nhất trong lịch sử nước Anh.
Còn người thứ ba là Adolf Hitler, con ác quỷ phát xít Đức đã cướp đi sinh mạng của hàng chục triệu người dân vô tội”.
“Các em có biết không, những điều mà cô vừa nói là quá khứ của họ, còn sự nghiệp sau này của họ, là những việc mà họ đã làm sau khi đã thoát ra khỏi cái quá khứ đó. Các em ạ, cuộc sống của các em chỉ mới bắt đầu. Vinh quang và tủi nhục trong quá khứ chỉ đại diện cho quá khứ, còn cái thực sự đại diện cho cuộc đời một con người chính là những việc làm ở hiện tại và tương lai. Hãy bước ra từ bóng tối của quá khứ, bắt đầu làm lại từ hôm nay, cố gắng làm những việc mà các em muốn làm, và cô tin các em sẽ trở thành những người xuất chúng…” – Phila vừa nói vừa nhìn chúng với ánh mắt đầy hy vọng.
Và bạn biết không, sau này khi trưởng thành, rất nhiều học sinh trong số họ đã trở thành những người thành đạt trong cuộc sống. Có người trở thành bác sĩ tâm lý, có người trở thành quan tòa, có người lại trở thành nhà du hành vũ trụ. Và trong số đó phải kể đến Robert Harrison, cậu học sinh thấp nhất và quậy phá nhất lớp, nay đã trở thành Giám đốc tài chính của phố Wall.
Phong Vân
Robert Harrison – Giám đốc tài chính phố Wall. Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã chạnh lòng thương đoàn dân không người chăn dắt, nên người đã dạy bảo họ nhiều điều.
Chúa Nhật XVI Thường Niên Năm B
PHÚC ÂM: Mc 6, 30-34
"Họ như đàn chiên không người chăn".
Khi ấy, các tông đồ hội lại bên Chúa Giêsu và thuật lại với Người mọi việc các ông đã làm và đã giảng dạy. Người liền bảo các ông: "Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút". Vì lúc ấy dân chúng kẻ đến người đi tấp nập, đến nỗi các tông đồ không có thì giờ ăn uống. Vậy các ngài xuống thuyền, chèo tới một nơi vắng vẻ hẻo lánh. Thấy các ngài đi, nhiều người hiểu ý, và từ các thành phố, người ta đi bộ kéo đến nơi đó và tới nơi trước các ngài.
Lúc ra khỏi thuyền, Chúa Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng thương, vì họ như đàn chiên không người chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều.
http://thanhlinh.net/node/120517
Lạy Chúa, xin dạy dỗ con, để con học được cách yêu thương như Ngài. Amen.

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

LÚA MÌ VÀ HOA MỒNG GÀ

Hòa Lan là một nước nổi tiếng về hoa. Ở phía bắc Hòa Lan, có những cánh đồng hoa chạy dài tắp tít vượt cả tầm nhãn giới. Nhiều loại hoa sặc sỡ tuyệt đẹp làm say mê khách du lịch. Phía nam của Hòa Lan, trái lại, chỉ có những cánh đồng lúa mì bát ngát và khi lúa chín thì khắp nơi chỉ còn là một màu vàng ối làm nổi bật màu đỏ tím của những bông hoa mồng gà.
Cảnh đó đẹp với thi sĩ và họa sĩ nhưng rất đáng buồn đối với nông gia vì mồng gà càng sặc sỡ thì vụ lúa càng kém. Chẳng có cách nào nhổ hết được những cây mồng gà này mà không làm hư hại lúa, đằng khác hoa mồng gà càng nhiều và càng đẹp thì khách du lịch càng làm hư hại lúa nhiều, mỗi khi họ nhảy xuống ruộng để hái hoa.
Sự chung đụng của lúa mì và hoa mồng gà: đó là bức tranh tuyệt hảo của nhân loại chúng ta. Thiên Chúa tạo dựng lúa mì để nuôi sống chúng ta, nhưng Người cũng cho hoa mồng gà mọc lên để làm vui mắt chúng ta. Có lúa mì thì cũng có hoa mồng gà. Có nhà nông thì cũng có thi sĩ, họa sĩ.
Thiên Chúa cho nắng mưa hòa nhịp với nhau. Người nông gia không thể đòi hỏi chỉ có mưa cho lúa tốt. Người nghệ sĩ không thể đòi hỏi chỉ có ánh mặt trời... Sống là biết chấp nhận sự đa diện của vũ trụ như một bức tranh tuyệt hảo. Sống là biết lấy đau khổ, mất mát của mình làm hạnh phúc cho người khác.
Trích sách Lẽ Sống
Ảnh: Internet
Thứ Bảy Tuần XV Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mt 12, 14-21
"Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời đã phán".
Khi ấy, các người biệt phái đi ra ngoài, bàn mưu kế chống lại Chúa Giêsu để hãm hại Người. Biết thế, Chúa Giêsu rời bỏ nơi ấy. Có nhiều kẻ đi theo Người, và ai có bệnh, đều được Người chữa lành. Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia đã chép rằng:
"Này là tôi tớ Ta đã chọn, là người Ta rất yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng. Ta sẽ cho Thần trí ngự trên Người. Người sẽ rao giảng sự công chính cho dân ngoại. Người không cãi cọ hay dức lác, và không ai nghe tiếng Người ngoài đường phố. Người không bẻ gãy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói, cho đến lúc Người khiến sự công minh được toàn thắng. Dân ngoại sẽ hy vọng vào danh Người".
Lạy Chúa, Ngài nhân lành vô cùng. Xin dạy con biết noi theo gương Ngài, sống hiền hậu và nhân lành. Amen.

"Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa mà tôi đây sẽ phải thiệt thân" (Ga 2,17)