Thứ Ba, 15 tháng 5, 2018

CÓ CHA

Trên một bãi biển…
Chú ơi! Chú ngồi ghế của cháu, cháu lấy rẻ thôi.
Anh thanh niên lên tiếng:
Nó còn bé, mới học lớp bốn. Chú đừng nghe nó.
Quay sang thằng bé, anh sừng sộ:
Này con nít mà bày đặt, mày muốn gì?
Chú ơi, chú đừng sợ, chú đừng sợ, có ba cháu ở trong nhà mà…
Anh thanh niên nghe thấy thế liền bỏ đi.
Quả thật, danh của Cha đã bảo vệ thằng bé kia khi nó đặt trọn niềm tin vào Cha của nó.
Trong cuộc sống hằng ngày, cám dỗ bủa vây tứ phía, nhưng mấy khi tôi chạy đến cùng Cha?
Ảnh: Internet
Thứ Ba Tuần VII Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 17, 1-11a
"Lạy Cha, xin hãy làm vinh hiển Con Cha".
Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời và nói: "Lạy Cha, giờ đã đến, xin hãy làm vinh hiển Con Cha, để Con Cha làm vinh hiển Cha. Vì Cha đã ban cho Con quyền trên mọi huyết nhục, để con cũng ban sự sống đời đời cho mọi kẻ Cha đã giao phó cho Con. Sự sống đời đời chính là chúng nhận biết Cha là Thiên Chúa duy nhất chân thật, và Đấng Cha đã sai, là Giêsu Kitô.
"Con đã làm vinh hiển Cha dưới đất, Con đã chu toàn công việc mà Cha đã giao phó cho Con. Giờ đây, lạy Cha, xin hãy làm cho Con được vinh hiển nơi Cha với sự vinh hiển mà Con đã có nơi Cha, trước khi có thế gian. Con đã tỏ danh Cha cho mọi kẻ Cha đã đưa khỏi thế gian mà ban cho Con. Chúng thuộc về Cha, và Cha đã ban chúng cho Con, và chúng đã tuân giữ lời Cha. Bây giờ chúng biết rằng những gì Cha ban cho Con, đều bởi Cha mà ra. Vì những lời Cha ban cho Con thì Con đã ban cho chúng và chúng đã lãnh nhận, và biết đích thực rằng Con bởi Cha mà ra, và chúng tin rằng Cha đã sai Con.
Con cầu xin cho chúng, Con không cầu xin cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho Con, bởi vì chúng là của Cha. Và mọi sự của Con là của Cha, và mọi sự của Cha cũng là của Con, và Con đã được vinh hiển nơi chúng. Con không còn ở thế gian nữa, nhưng chúng vẫn còn ở thế gian, phần Con, Con về cùng Cha".
Lạy Cha, xin cho con biết chạy đến với Cha, mọi lúc trong đời con. Amen.

0 comments:

Đăng nhận xét

"Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa mà tôi đây sẽ phải thiệt thân" (Ga 2,17)