Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018

PHẢI HIỂU NGƯỜI KHÁC

Một linh mục chánh xứ muốn củng cố Ban Chấp Hành họ đạo của mình. Ngài đã chọn những người gương mẫu trong họ đạo và luôn thăm nom gặp gỡ họ để khuyến khích, để nâng cao đời sống tinh thần, đời sống đạo đức và sự phục vụ vị tha của họ.
Dầu vậy, một hôm, một người trong Ban Chấp Hành của ngài sa ngã vào một gương xấu, và đa số bổn đạo đã biết đến. Nhưng đó lại là người từng hoạt động tích cực nhất.
Không muốn dứt khoát với một người nhiệt tâm, chỉ muốn đem người ấy trở về con đường thánh thiện và phục vụ. Vì thế, cha sở gặp Ban Chấp Hành và muốn chọn một người trong ban cùng ngài đến thăm và khuyến khích an ủi người kia.
Ngài hỏi một vị trong Ban Chấp Hành:
- Ông nghĩ sao về gương xấu của người đó?
Ông này đáp:
- Thưa cha, một người trong Ban Chấp Hành mà như thế không thể nào chấp nhận được.
Cha sở hỏi người thứ hai và người này trả lời:
- Con đề nghị cha nên sa thải ông ấy, nếu không cả Ban Chấp Hành đều sẽ mang tiếng lây.
Cha sở hỏi ý kiến tiếp, và đại đa số đều trả lời tương tự. Sau cùng đến lượt một người tự nảy giờ có vẻ im lặng suy nghĩ, ông cho ý kiến:
- Thưa cha, trường hợp anh đó chưa đến nỗi tệ. Con nghĩ, nếu con mà lâm vào hoàn cảnh của anh ấy, chắc chắn con sẽ đáng trách hơn anh ấy nhiều.
Và cha sở đã chọn anh này để cùng ngài đến thăm người bạn lầm lỡ kia.
Sống trên đời này “không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời”, và “bảy mươi chưa què chớ khoe mình lành”, cho nên chúng ta đừng bao giờ khinh chê ai, đừng bao giờ kết án ai, nhạo cười ai, “cười người chớ khá cười lâu. Cười người hôm trước hôm sau người cười”.
Mọi sự an vui trên đời này đề ở trong sự hòa nhã, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để hiểu nhau hơn. Và thường chính sự hòa nhã thông cảm đó mới cải hóa được người khác. Còn sự kiêu căng kết án chẳng những không giải quyết được gì, mà con làm cho sự việc tồi tệ hơn thêm.
Mỗi người chúng ta hãy cầu xin Chúa giúp để đừng bao giờ cười chê hoặc kết án ai.
Ảnh: Internet
Thứ Sáu Tuần VIII Thường Niên Năm Chẳn
PHÚC ÂM: Mc 11, 11-26
"Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dân tộc. Các ngươi hãy tin vào Thiên Chúa".
 (Khi nghe dân chúng hoan hô), Chúa Giêsu vào thành Giêrusalem, lên đền thờ và sau khi đã đưa mắt quan sát mọi sự, và lúc trời đã xế chiều, Người ra về Bêtania cùng với nhóm mười hai. Hôm sau, khi thầy trò rời bỏ Bêtania, Người thấy đói. Và khi thấy ở đàng xa có một cây vả nhiều lá, Người đến xem coi có trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người chỉ thấy có lá thôi, vì không phải là mùa có trái. Người phán bảo cây vả rằng: "Cho đến muôn đời sẽ không còn ai ăn trái của mi nữa". Và các môn đệ đã nghe Người nói.
Các ngài đến Giêrusalem. Và khi vào đền thờ, Chúa liền đuổi những người mua bán ở đó. Người xô đổ bàn của những người đổi tiền và ghế của những người bán chim câu. Người không để cho ai mang đồ vật đi ngang qua đền thờ. Người dạy bảo họ: "Nào chẳng có lời chép rằng: "Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dận tộc ư? Thế mà các ngươi đã biến thành hang trộm cướp". Điều đó đến tai các trưởng tế và luật sĩ, họ liền tìm cách giết Người, vì họ sợ Người, bởi tất cả dân chúng say mê giáo lý của Người. Chiều đến, Người ra khỏi thành.
Sáng hôm sau, khi đi ngang qua, các ngài trông thấy cây vả đã chết khô tận rễ. Phêrô nhớ lại và thưa Chúa rằng: "Lạy Thầy, hãy coi, cây vả Thầy nguyền rủa đã chết khô rồi". Chúa Giêsu đáp: "Hãy tin vào Thiên Chúa. Thầy bảo thật các con, nếu ai bảo núi kia: 'Hãy dời đi và gieo mình xuống biển', mà trong lòng không hồ nghi, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì người ấy sẽ được như ý. Vì vậy Thầy bảo các con: Tất cả những gì các con cầu xin, hãy tin rằng các con sẽ được, thì các con sẽ được điều đó. Và khi các con đang đứng cầu nguyện, nếu các con có điều gì bất thuận với ai, hãy tha thứ để Cha các con trên trời cũng tha cho các con. Nếu các con không tha thứ, thì Cha các con trên trời cũng không tha tội cho các con".

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2018

LÀM VUI LÒNG ĐỨC MẸ

Chúng ta đã đi lại cuộc hành trình đức tin của Mẹ Maria qua các biến cố chính được ghi lại trong Tân ước; là người môn đệ mẫu mực, Mẹ Maria cũng là Hiền Mẫu của các tín hữu tiên khởi. Ngày nay Mẹ.. cũng tiếp tục hiện diện bên cạnh chúng ta trong cuộc hành trình đức tin. Qua mọi thời đại, các tín hữu luôn tin tưởng tliều đó, họ chạy đến với Mẹ với tất cả lòng thành tín của mình. Tất cả mọi người đều có mẫu số chung của niềm tin chính là “lòng tôn kính Mẹ Maria”. Mẹ được sống mãi trong niềm tin của các tín hữu, Mẹ được ca ngợi qua muôn vàn bài hát và câu truyện dân gian. Đây là một câu truyện nói lên lòng đơn sơ chân thành của các tín hữu:
Vào thời Trung cổ, có một người đàn ông không biết đọc, không biết viết và cũng chẳng có bất cứ tài nghệ nào, nhưng anh có một quả tim vàng. Bởi vì anh có thể giúp cho mọi người cười, anh kể truyện khôi hài, ca múa và tung hứng lên trên không một lúc nhiền đồ vật.
Một gánh xiếc nọ đã khám phá ra tài nghệ của anh, nên đã thu nhận anh. Thế là lúc đó anh có dịp đi khắp nơi để biểu diễn. Anh gặp gỡ đủ mọi hạng người trong xã hội, từ quan quyền, vua chúa cho đến dân nghèo. Nhưng xuất thân từ một người nghèo, nên lúc nào anh cũng dành ưu tiên cho người nghèo. Anh hiểu rõ, hơn ai hết, người nghèo cần được cười.
Những năm tháng qua đi, tuổi đời càng tăng thêm, anh chợt nhận ra giới hạn của mình, đôi tay anh không còn nhanh nhẹn khéo léo như trước nữa, đôi chân anh cũng chẳng còn bảo đảm an toàn khi đi trên dây thừng nữa. Anh nghĩ đến lúc phải giải nghệ, anh sẽ làm gì để sống qua những năm tháng còn lại? Anh lại nghĩ đến một người thực sự biết thưởng thức tài nghệ của anh, người ấy là Đan Viện Phụ của một tu viện lớn trong vùng. Anh tìm đến tu viện và xin cho gặp được Đức Đan Viện Phụ, anh hy vọng ngài sẽ nhận ra anh ngay khi anh cởi bỏ trang phục của rnột gánh xiếc. Lúc đầu anh rất thất vọng, khi Đức Viện Phụ hỏi: “Anh có thể làm được gì ?”. Nhưng ngài nhìn thẳng vào anh với tất cả tin tưởng và nói: “Con đã mang nụ cười đến khắp mọi nơi, ngay cả trong tu viện này. Trong những lúc gặp khó khăn, nhờ nụ cười của con mà chúng tôi có thể cầu nguyện dễ dàng hơn. Vậy mời con cứ ở lại trong nhà này”.
Có một nơi để ở, có cơm bánh hằng ngày, có những bài thánh ca để hát mỗi ngày, còn gì hạnh phúc bằng. Nhưng thích nghi với đời sống đơn điệu trong tu viện không phải là chuyện dễ dàng như anh hằng tưởng tượng. Cứ sau mỗi giờ cầu nguyện, các tu sĩ đều có việc riêng của họ, người thì về phòng đóng cửa lại, kẻ ra vườn, người đi giặt giũ, người đi thư viện. Anh hề trong gánh xiếc không biết phải đi đâu và làm gì, anh cảm thấy sự hiện diện của mình như thừa thãi trong nhà. Anh nghĩ bụng biết đâu các tu sĩ khác lại chẳng nghĩ anh là một kẻ ăn bám, anh cũng chẳng đọc được một câu trong sách nguyện. Trong cơn chán nản, anh nghĩ đến chuyện rời bỏ tu viện, và anh lững thững đi lại trong tu viện để tìm ra một lối thoát cho mình. Tu viện vốn là một thành phần của một ngôi nhà thờ vĩ đại, gồm có nhiều nhà thờ cổ, vô số nhà nguyện nhỏ, đường hầm và kho. Ngày nọ trong khi dạo bước, anh thấy mình lạc vào trong một tầng hầm dưới một nhà thờ cổ trong tu viện. Trong góc của tầng hầm, anh thấy có một bức tượng Đức Mẹ, bức tượng được tô vẽ bằng nhiều màu sặc sỡ, nhưng lâu ngày không ai ngó ngàng tới, nên bị phủ một lớp bụi dày, khiến cho hình dáng của Đức Mẹ trông rất già nua. Một cánh tay Đức Mẹ đã bị gãy. Hài Nhi trên tay của Mẹ thì mặt mũi nhơ bẩn, trên tay Hài Nhi xem chừng như có một quả địa cầu, nhưng cũng đã biến mất. Anh hề nhìn lên Đức Mẹ và Hài Nhi rồi thầm nghĩ: trông các Ngài thật thiểu não, không còn ai nghĩ đến các Ngài nữa. Sáng hôm sau, khi kinh sáng vừa chấm dứt, anh ra khỏi nhà nguyện của tu viện và tìm đến tầng hầm có tượng Đức Mẹ và Hài Nhi Giêsu, rồi trước mặt các Ngài, anh mang tất cả đồ nghề và tài năng của mình để biểu diễn. Anh tin là anh sẽ mang lại những trận cười thoải mái cho Đức Mẹ và Hài Nhi Giêsu. Đôi tay anh không còn nhanh nhẹn và đôi chân anh không còn cứng cáp như xưa, nhưng anh cố gắng biểu diễn đủ mọi trò, miễn là Đức Mẹ và Hài Nhi Giêsu được vui cuời , Một ngày nọ, có một tu sĩ để ý và theo dõi anh. Sau khi đã chứng kiến những màn biểu diễn của người hề gánh xiếc, vị tu sĩ liền về báo cho Đức Viện Phụ về việc làm của anh gánh xiếc,.. Cả hai trở lại tầng hầm, Đức Viện Phụ có ý định gọi anh hề gánh xiếc và bảo anh phải rời khỏi tu viện tức khắc. Nhưng ngài bỗng đứng lại như trời trồng, trước mắt ngài, người hề gánh xiếc mệt lả và ngã trước bàn thờ, trong khi đó bức tượng Đức Mẹ bồng Hài Nhi Giêsu bỗng từ từ cử động, Đức Mẹ bước xuống khỏi bệ và cúi xuống trên người hề gánh xiếc. Mẹ dùng chiếc áo choàng cũ rách của Mẹ để lau mồ hôi trên trán anh, rồi hôn anh. Đức Mẹ đặt Hài Nhi xuống sàn nhà, Hài Nhi liền lấy một quả bóng của anh hề và cho vào túi áo của mình. Người Mẹ mỉm cười rồi bồng Con lên, cả hai trở lại bệ và trở lại trạng thái cũ của bức tượng. Sáng hôm sau, Đức Viện Phụ cho gọi anh hề lên phòng riêng của ngài, ngài đã chặn ngang lời nói của anh rằng: “Tôi đã biết việc anh làm mỗi ngày, và xem việc biểu diễn đó như bổn phận chính thức của anh trong tu viện “. Anh hề gánh xiếc rất sung sướng được Bề trên trao phó cho công việc ấy, hằng ngày anh chỉ có một công tác là chạy xuống tầng hầm và biểu diễn cho Đức Mẹ và Hài Nhi Giêsu. Năm tháng qua đi, tuổi già đến, người hề gánh xiếc cũng đau yếu như mọi người. Đức Viện Phụ đến bên giường bệnh để an ủi và cầu nguyện với anh.
Ngài chỉ thấy lại Đức Mẹ và Hài Nhi Giêsu ngày người gánh xiếc qua đời. Hình ảnh Đức Mẹ đến cúi xuống trên người hề gánh xiếc, dùng chiếc áo choàng cũ kỹ của mình để lau mồ hôi cho anh và hôn lên trán anh. Mẹ ra đi đưa người hề gánh xiếc theo và nhìn một cách trìu mến vào vị Viện Phụ. Khi người hề gánh xiếc đã qua đời, Đức Viện Phụ mới bắt đầu tập luyện những món nghề của mình. Tuy không điêu luyện, nhưng ngài cũng cố gắng lặp lại từng ấy động tác truớc tượng Đức Mẹ và Hài Nhi trong nhà nguyện dưới tầng hầm. Câu truyện trên đây được kể về Thánh Bernado Las-vô một Viện phụ đã từng viết những tác phẩm thần học sâu xắc về Mẹ Maria. Người ta cũng thuật lại rằng, suốt cuộc đời của ngài, thánh nhân đã cầu nguyện với tất cả tâm hồn thật đơn sơ, như tấm lòng chân thành của người hề gánh xiếc đã từng dành cho Mẹ.
Câu truyện trên đây là câu truyện tiêu biểu cho rất nhiều câu truyện trong thời Trung cổ về lòng kính mến của người nghèo đối với Mẹ Thiên Chúa.
Mẹ Maria quả thật là Mẹ của người nghèo, Mẹ cũng là một người nghèo bị lãng quên như mọi người nghèo, Mẹ cảm thông với họ, Mẹ dành cho họ nhiều ưu ái hơn những kẻ giàu sang quyền quí chỉ biết bám vào của cải mau qua. Mẹ là Đức Bà phù hộ người nghèo, Mẹ là nơi nương tựa của các tội nhân, Mẹ là Mẹ của tất cả những ai biết chạy đến với Mẹ trong cơn hoạn nạn. Đó là niềm tin tưởng của mọi tín hữu qua mọi thời đại và của khắp mọi nơi. Niềm tin tưởng ấy là kho tàng quý báu nhất của Giáo hội."
Sưu tầm
Ảnh: Internet
Thứ Năm Tuần VIII Thường Niên Năm Chẳn
31/5 Đức Mẹ Viếng Thăm Bà Êlisabeth
PHÚC ÂM: Lc 1, 39-56
"Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm tôi?"
Trong những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Elisabeth. Và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:
"Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, thì hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện".
Và Maria nói: "Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen rằng tôi có phước, vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa.
"Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa đã săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời".
Maria ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2018

GIỮ ĐÚNG LỜI HỨA


 “Lời khấn nguyện với Chúa tôi xin giữ trọn
trước toàn thể dân Người.
Đối với Chúa thật là đắt giá,
Cái chết của những ai trung hiếu với Người”
(Tv 115,14-15)
Trong khi chờ đem ra hành quyết, cha Giu-se Pê-tơ, cha sở họ đạo Li-e-giơ, được bọn Phát-xít Đức cho phép viết thư cho con chiên.
Người viết: “... Trong lời cầu nguyện hằng ngày, cha hứa cùng Chúa là cha sẽ chấp nhận, với lòng can đảm và hân hoan, bất kỳ cái chết nào mà Chúa muốn gởi cho, dù khốn cực đau đớn cách nào cũng được...”. Rồi người kết luận: “Đây là lúc cha giữ đúng lời hứa ấy”.
Giáo lý về điều răn thứ II:
-Hỏi: Điều răn thứ hai dạy ta sự gì?
-Thưa: Dạy ta tôn kính tên Chúa và giữ những điều ta đã lấy tên Người mà thề hay là khấn hứa.
-Khấn là gì?
-Khấn là hứa cùng Chúa sẽ làm một việc lành và có ý buộc mình phải giữ.
Trong thời Thẩm Phán, ông Giép-tê đã hứa: nếu Chúa cho thắng trận, ông sẽ dâng bất cứ người hay vật nào ra đón ông trước tiên cho Chúa. Khi trở về, chính con gái ông lại ra đón ông trước hết. Thế là, dù đau đớn, ông vẫn dâng con gái yêu quý cho Chúa như đã khấn hứa.
Cha Giu-se Pê-tơ đã dâng chính sự sống mình như đã khấn hứa."
Ảnh: Internet
Thứ Tư Tuần VIII Thường Niên Năm Chẳn
PHÚC ÂM: Mc 10, 32-45
"Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp".
Khi ấy, các môn đệ và Chúa Giêsu lên đường đi Giêrusalem, Chúa Giêsu dẫn đầu đi trước họ, và các ông hết sức bỡ ngỡ, những người theo sau thì sợ hãi. Người gọi mười hai ông lại gần và nói cho các ông biết những gì sẽ xảy đến cho Người: "Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế, các luật sĩ và các kỳ lão. Họ sẽ kết án tử hình Người và nộp Người cho dân ngoại. Họ sẽ nhạo cười Người, phỉ nhổ vào Người, đánh đòn và giết Người, và ngày thứ ba Người sẽ sống lại".
Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, đến gần Người và thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con muốn Thầy ban cho chúng con điều chúng con sắp xin Thầy". Người đáp: "Các con muốn Thầy làm gì cho các con?" Các ông thưa: "Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy". Chúa Giêsu bảo: "Các con không biết các con xin gì. Các con có thể uống chén Thầy sắp uống và chịu cùng một phép rửa Thầy sắp chịu không?" Các ông đáp: "Thưa được". Chúa Giêsu bảo: "Chén Thầy uống, các con cũng sẽ uống, và phép rửa Thầy sắp chịu, các con cũng sẽ chịu. Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì không thuộc quyền Thầy ban, nhưng là dành cho những ai đã được chỉ định". Mười môn đệ khác nghe chuyện đó liền bực tức với Giacôbê và Gioan. Chúa Giêsu gọi các ông lại gần mà bảo: "Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. Còn các con không như thế. Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người".

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2018

TỪ BỎ + BỊ NGƯỢC ĐÃI = SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI

“Thầy bảo thật anh em: Chẳng có ai bỏ nhà cửa (…) vì Thầy và vì Tin Mừng mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa (…) gấp trăm cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.” (Mc 10,29-30)
Suy niệm: Các môn đệ đi theo Đức Ki-tô đã khá lâu, càng ngày càng thấy lộ diện những khổ nạn và thập giá, mà vinh quang cùng lợi lộc mà các ông mong mỏi vẫn chưa thấy đâu; Phê-rô thay mặt anh em thắc mắc liệu họ sẽ được gì. Chúa Giê-su xác quyết rằng họ sẽ được gấp trăm so với những gì đã từ bỏ. Thế nhưng, Chúa muốn họ đừng ảo tưởng. Trái lại Ngài cho biết trước tiên họ sẽ nhận được sự ngược đãi rồi mới đạt được sự sống vĩnh cửu ở đời sau.
Mời Bạn: Con người hôm nay với não trạng thực dụng, họ “thương mại hóa” cả nhưng việc thiêng liêng linh thánh: Con hy sinh điều này, làm việc đạo đức nọ, đổi lại Chúa phải bù cho con cái kia ngay lúc này, chứ chờ đến mai sau thì lâu quá! Bạn nhớ phép tính cộng ở tựa đề bài suy niệm hôm nay: từ bỏ + bị ngược đãi = sự sống đời đời mà thánh hóa bản thân và gia đình mình để chúng ta không đánh mất phần thưởng Chúa đã dành sẵn cho chúng ta.
Chia sẻ: Tâm trạng của bạn thế nào khi bạn phải từ bỏ một điều gì đó để sống theo thánh ý Chúa?
Sống Lời Chúa: Những “ngược đãi” bạn gặp trong cuộc đời này là gì? Bạn đón nhận chúng theo tinh thần của Chúa Ki-tô chịu đóng đinh để bạn xứng đáng nhận sự sống vĩnh cửu mai ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã đón nhận sự ngược đãi đến nỗi chết trên thánh giá để cứu nhân loại. Xin cho chúng con biết bắt chước Chúa để cùng được phục sinh với Ngài. Amen.
Ảnh: Internet
Thứ Ba Tuần VIII Thường Niên Năm Chẳn
PHÚC ÂM: Mc 10, 28-31
"Ngay ở đời này, lúc bị bắt bớ, các con lãnh được gấp trăm, còn đời sau các con sẽ được sự sống vĩnh cửu".
Khi ấy, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy?" Chúa Giêsu trả lời rằng: "Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu. Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất".
Lạy Chúa, xin cho con biết hy sinh nhiều hơn đòi hỏi, để ngày sau con được sự sống của Ngài. Amen.

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2018

AMPÈRE VÀ VOLTA

HAI NHÀ KHOA HỌC GIA KHÉT TIẾNG AMPÈRE VÀ VOLTA
Ai dùng điện, ai dùng bình điện mà lại không biết đến tên Ampère?
Ampère, nhà vật lý điện học danh tiếng người Pháp, chiều nào cũng đến Nhà Thờ Đức Bà ở Pari để quỳ lần hột trước Mình Thánh Chúa.
Một sinh viên kia chống đối đức tin của người Công Giáo. Anh ta luôn huênh hoang tuyên bố những điều nghịch đạo. Ngày kia, khi nhìn thấy nhà khoa học danh tiếng Ampère này đang quỳ cầu nguyện và lần hột trong Nhà Thờ Đức Bà ở Pari, anh ta cứng họng, khiếp đảm và không còn dám tuyên bố điều gì nghịch đạo Công giáo nữa.
Khi nằm trên giường bệnh gần chết, Ampère được một nữ tu đọc cho nghe một đoạn sách Gương Phước. Ông thú thật với nữ tu nầy:
- "Thưa chị, tôi đã thuộc lòng cả cuốn sách Gương Phước nầy rồi ".
Ai dùng điện, ai dùng bình điện, ai dùng "pin" mà lại không biết đến Volta?
Volta, nhà vật lý danh tiếng người Italia, đã phát minh ra "pin".
Khi nghe có bạn khoa học gia của mình hồ nghi về sự "có Chúa", ông liền mạnh mẽ nói rằng:
- "Khoa học chỉ làm cho tôi thấy Chúa hiện diện khắp nơi. Nguyên Nhân Tiên Khởi, Đấng Ra Luật không sai lầm, Đấng Tạo Hóa, Lý Do Cuối Cùng của tất cả: đó là CHÚA."
Volta là một giáo lý viên. Ông rất thích dạy giáo lý cho trẻ em.
Tại nhà thờ Cômô, ở bắc nuớc Italia, nơi sinh quán của ông, có bia ghi:
"Nơi đây, Alessandro Volta đã được rửa tội và đã từng đứng đây dạy giáo lý".
Ảnh: Internet
Thứ Hai Tuần VIII Thường Niên Năm Chẳn
PHÚC ÂM: Mc 10, 17-27
"Ngươi hãy đi bán tất cả gia tài rồi đến theo Ta".
Khi ấy, Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại, quỳ gối xuống trước Người và hỏi: "Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?" Chúa Giêsu trả lời: "Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt, hãy thảo kính cha mẹ". Người ấy thưa: "Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ". Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: "Ngươi chỉ còn thiếu một điều là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta". Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh, và bảo các môn đệ rằng: "Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao". Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: "Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa".
Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: "Như vậy thì ai có thể được cứu độ?" Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: "Đối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự".
Lạy Chúa, được tin Chúa làm con khám phá ra nhiều thứ ngoài khả năng của con. Con cảm ơn Ngài luôn đồng hành và chiếu cố con. Amen.

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2018

NGƯỜI LẠ MẶT

Một người lạ mặt nói với nữ tu: "Thưa sơ, tôi bệnh. Tôi cần lo thuốc men trong nhiều tuần hoặc nhiều tháng. Tôi không có tiền. Có thể tôi không bao giờ trả nổi." 
Các nữ tu tại bệnh viện Thương Xót ở Chicago nhận ngay người bệnh nhân lạ mặt nầy. Đó là năm 1911.
Một năm sau, nữ tu bề trên Raphael nhận được một bức thư của một người bạn của người lạ mặt. Người này tên là Ferris Thompson, con của một ông chủ ngân hàng giàu có ở New York. Trong bức thư, có kèm theo một ngân phiếu 250 ngàn đô la "để khuyến khích những công việc từ thiện như vậy." Và từ đó, mỗi năm, các nữ tu nầy nhận được một ngân phiếu 5 ngàn đô la.
Năm 1930, các nữ tu xây một nhà nhà trẻ, lấy tên Ferris Thompson, để ghi nhớ các vị ân nhân.
Ngày 19 tháng 12 năm 1946, nữ tu Therese, quản lý của Dòng, nhận được một bức thư do một phòng luật sư từ New York gởi đến, trong đó có một ngân phiếu 200 ngàn đô la do bà Louise Thompson, vợ của ông Ferris Thompson, trối lại trước khi bà qua đời ngày 30 tháng 8 năm 1946. (Treasure of catechism stories - Rev.Lawrence G.Lovasik, S.V.D.)
Add caption
Ảnh: Công Giáo Cover
Chúa Nhật Lễ Chúa Ba Ngôi
PHÚC ÂM: Mt 28, 16-20
"Làm phép rửa cho họ, nhân danh Cha và Con và Thánh Thần".
Bài kết thúc Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, mười một môn đệ đi về Galilêa, đến núi Chúa Giêsu chỉ trước. Khi thấy Người, các ông thờ lạy Người, nhưng có ít kẻ còn hoài nghi. Chúa Giêsu tiến lại nói với các ông rằng: "Mọi quyền năng trên trời dưới đất đã được ban cho Thầy. Vậy các con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con, và Thánh Thần; giảng dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con. Và đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế".
http://thanhlinh.net/node/119593
Chúa ơi, Ngài luôn dùng tình thương mà đối với chúng con. Xin cho chúng con cũng luôn đối dãi chân thành với nhau. Amen.

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2018

KHI TRẺ CON HỎI CHUYỆN

Anh đang ngồi học bài, cậu em 4 tuổi nấn ná lại gần:
- Anh ơi, anh đang làm gì đấy?
- Anh đang học bài.
- Anh học bài để làm gì?
- Anh học để kiếm việc làm.
- Anh kiếm việc làm để làm gì?
- Để kiếm tiền.
- Anh kiếm tiền à, kiếm tiền để làm gì?
- Kiếm tiền để sống.
- Anh sống để làm gì?
Ông anh cáu tiết:
- Sống để sống chứ còn làm gì nữa! Đi ra chỗ khác chơi!
Cậu em sợ tái mặt, lảng ra chỗ khác.
Nửa phút sau:
- Anh ơi, anh đang làm gì đấy?
Ảnh: Internet
Thứ Bảy Tuần VII Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mc 10, 13-16
"Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó".
Khi ấy, người ta đưa những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ khiển trách họ. Thấy vậy, Chúa Giêsu bất bình và bảo các ông rằng: "Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì nước Thiên Chúa là của những người giống như chúng. Thầy bảo thật các con: Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó". Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban phép lành cho chúng.
Lạy Chúa, trẻ con thật dễ thương, chúng cũng có những thắc mắc rất dễ thương. Ngài đã rất yêu trẻ con, Ngài con dạy con phải nên như trẻ thơ để được vào nước trời. Xin Ngài luôn bảo vệ và che chở con trong mọi sự. Amen.

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2018

TÌNH YÊU & HÔN NHÂN

1. Ngày 20/10 và 8/3:
Khi yêu vào ngày này đa số nàng rất hào hứng vì chắc hẳn đang chờ đợi chàng tặng hoa hay các món quà bí mật trong niềm hạnh phúc còn khi đã cưới các bà vợ thì chờ chồng về ăn cơm, chờ xem có nhớ ngày gì không và có khi là chờ trong tuyệt vọng khi nhận được các câu trả lời "Anh đi liên hoan với công ty về muộn, em cầm hết tiền của anh nên tự mua quà cho mình đi,vợ cho anh tiền góp tiền liên hoan của công ty 20/10, tối nay anh tặng hoa như mọi ngày cho em,anh đi uống nước với hội bạn" ...
Chưa chắc những người đàn ông đó xấu nhưng vì họ vô tâm thôi, có người còn chúc mừng đồng nghiệp nữ ở cơ quan chỗ làm cũng mọi người theo phong trào mà quên mất chính người phụ nữ của cuộc đời họ.
2. Khi yêu các cô nàng thường hỏi các chàng trai "Anh có yêu em không, có nhiều không, có thật không?", khi đã là vợ đâu có nhiều thời gian để hỏi thay vào đó "Anh có ăn cơm ở nhà không, có đón con được không, ...?"
3. Vào ngày sinh nhật:
Khi yêu chàng tìm mọi cách tạo bất ngờ cho nàng, vắt óc nghĩ các món quà độc đáo lãng mạn và chỉ muốn ở riêng hai người. Khi lấy nhau rồi, chàng quên, không nhớ ngày, quà cáp làm gì, thực tế chút gọi đám bạn của chàng đi ăn nhậu bét nhè mượn cớ sinh nhật vợ, cho có lý do để nhậu, hay có chàng vô tâm hơn chẳng nhớ gì ngày đó còn cãi nhau với vợ. E hèm......
4. Khi yêu: em khóc, "cứ tựa vào vai anh, anh xin lỗi, anh sai rồi". Khi lấy nhau rồi thì "im đi, nín đi, khóc hoài à, chỉ biết khóc thôi à," hoặc thái độ nhẹ nhất là bỏ đi chỗ khác.
5. Ngày yêu lúc nào chàng cũng rủ nàng đi chơi đi du lịch, hay đi liên hoan giới thiệu với bạn bè, thậm chí đi nhậu cùng... Khi cưới rồi thì "vợ ở nhà trông con đi, toàn đàn ông đi làm gì" hoặc đang đi cùng cũng đuổi khéo "vợ cho con về trước đi không muộn anh về sau", vì còn đi ca 2, ca 3 cho tiện mà.
6. Khi đang yêu nàng mặc gì chàng cũng khen đẹp; khi lấy rồi có người còn không quan tâm vợ mặc gì, hay không biết bộ nào vợ mới mua luôn. Có người vợ mặc đẹp còn hỏi đi đâu, ghen tuông vớ vẩn.
7. Buổi tối: khi yêu trước lúc đi ngủ tin nhắn reo "chúc em yêu ngủ ngon"; khi lấy nhau về thì tối đến bên cạnh mùi bia rượu nồng nặc quay lưng lại ngủ không biết gì.
8. Khi yêu bố mẹ người yêu là nhất, là mục tiêu chinh phục đầu tiên, khi lấy nhau rồi: "Bố mẹ vợ chỉ bênh con gái thôi, bố mẹ nói gì cũng chỉ là bênh vợ thôi".
9. Khi yêu nàng nhìn chàng cười tủm khi cảm giác chàng ngây ngô ngốc nghếch đáng yêu, chàng hạnh phúc xoa đầu ngại ngùng. Khi lấy nhau rồi vợ cười thì chồng lại bảo "Cô xem thường tôi quá, cô cười đểu tôi à, đúng là đàn bà không biết gì"...
10. Khi yêu hôn nàng chàng say đắm hạnh phúc muốn ngày nào cũng gặp nàng; khi lấy được nàng rồi chàng đi nhiều hơn là ở nhà vì gặp nhiều thấy chán, hôn cũng thấy nhạt, rượu vào là muốn đi chơi không về ,...
Tất nhiên là trong cuộc sống không phải ai cũng gặp phải những người chồng vô tâm như thế, nhưng đa số khi yêu người đàn ông chỉ biết chìm đắm vào tình yêu mà quên đi mọi thứ, còn khi đã có gia đình họ có nhiều nỗi lo và áp lực công việc nhiều hơn mà đã vô tình quên đi câu nói "anh sẽ chăm sóc em cả đời" với người phụ nữ của cuộc đời họ thay vào đó là ý nghĩ trách nhiệm trên vai họ.
Những ai đang yêu đang chìm đắm trong men say tình ái, thì hãy cứ yêu đi và nên nhớ tình yêu là vĩnh cửu nhưng chưa chắc là tất cả, mà tình yêu thật sự là sự hy sinh vì người mình yêu mới chính là tình yêu đích thực.
Ảnh: Internet
Thứ Sáu Tuần VII Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mc 10, 1-12
"Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ".
Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt xứ Giuđêa và miền bên kia sông Giođan. Dân chúng lại tụ họp bên Người và Người lại dạy dỗ họ như thường lệ. Những người biệt phát đến gần và hỏi thử Người rằng: "Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?" Người đáp: "Môsê đã truyền cho các ông thế nào?" Họ thưa: "Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị". Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: "Chính vì sự cứng lòng của các ông mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Vì thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không thể phân rẽ".
Về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điểm đó. Và Người bảo các ông: "Ai bỏ vợ mình và lấy vợ khác, thì phạm tội ngoại tình đối với người vợ trước. Và người nữ bỏ chồng mà lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình".
Lạy Chúa, tình yêu là một thứ tình cảm thật khó nói. Có khi nồng nàn có khi tẻ nhạt. Con chỉ xin Ngài cho con luôn tìm thấy bình an trong mỗi bước con đi, trong mỗi chọn lựa trong cuộc đời con. Amen.

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2018

MANG LẠI VẺ ĐẸP CHO THẾ GIỚI

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su đã sử dụng những biểu tượng và hình ảnh hãi hùng. Chúa nói về việc cột cối đá vào cổ, chạt tay chân và móc mắt. Đây là một bản kinh thánh rất khó lọt tai. Quả thật, chúng ta có thể bỏ cuộc trước một đoạn văn khó nghe như vậy. Nhưng chúng ta không nên để những hình ảnh này làm mờ thông điệp mà Chúa Giê-su muốn nhắn nhủ chúng ta: Những biến dạng trên cơ thể không là gì cả so với những biến dạng nơi tâm hồn, khi chúng ta phạm tội hay làm những điều sai trái.
Tội lỗi thì xấu xí. Chúng ta có thể trông thấy những sự biến dạng mà tội lỗi gây ra qua hình ảnh những đứa trẻ suy dinh dưỡng, những người sống nơi đầu đường xó chợ, hay những người bị phân biệt đối xử dựa trên chủng tộc, giới tính hay tuổi tác. Xét về bình diện cá nhân, chúng ta nhìn thấy sự biến dạng xuất phát từ những cử chỉ không đẹp của bản than như ích kỷ, nóng nảy, bạo lực, tham lam, không trung thực, không khoan dung và lười biếng.
Hãy để mỗi người chúng ta tô điểm cho thế giới them xinh đẹp bằng chính sự chu đáo, kiên nhẫn và bao dung của chính mình.
Nt. Melannie Svoboda, SND
Ảnh: Internet
Thứ Năm Tuần VII Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mc 9, 40-49 (Hl 41-50)
"Thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn đủ cả hai tay mà phải vào hoả ngục".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Ai cho các con (uống) một ly nước vì lẽ các con thuộc về Đấng Kitô, thật Thầy bảo các con: kẻ đó sẽ không mất phần thưởng đâu. Nhưng nếu kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn.
"Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi: thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay mà phải vào hoả ngục, trong lửa không hề tắt. Và nếu chân con làm dịp tội cho con, hãy chặt chân đó đi: thà con mất một chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai chân mà phải ném xuống hoả ngục. Và nếu mắt con làm dịp tội cho con, hãy móc mắt đó đi, thà con còn một mắt mà vào nước Thiên Chúa, còn hơn là có đủ hai mắt mà phải ném xuống hoả ngục, nơi mà dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết và lửa không hề tắt. Vì mọi người sẽ bị ướp bằng lửa.
"Muối là vật tốt, nhưng nếu muối ra lạt, các con lấy gì mà ướp nó cho mặn lại được? Các con hãy có muối ở trong mình và sống hoà thuận với nhau".
Lạy Chúa, con biết cái xấu nhưng nhiều khi vẫn sa vào, không tìm được lối ra. Chúa ơi, Ngài đến mang con ra được không ạ?

ĐỒNG LÒNG XÂY DỰNG HỘI THÁNH

 “Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.” (Mc 9,40)
Suy niệm: Thấy có kẻ không thuộc “phe” mình mà cả gan lấy danh Thầy trừ quỷ, ông Gio-an đã cố ngăn cản, và cũng xin Thầy ngăn chận việc vi phạm “tác quyền” này. Ông đinh ninh Thầy sẽ ủng hộ lập trường của mình. Thế nhưng, Đức Giê-su cho ông thấy người môn đệ Chúa phải có tinh thần bao dung, chấp nhận đồng lòng chung sức với những con người thiện chí – dù khác quan điểm, tôn giáo – để xây dựng thế giới. “Ai không chống lại là ủng hộ chúng ta” vì ủng hộ sự thiện, sự sống, các thiện ích của con người là cùng mục đích như ta. Ai đứng về phía chân lý để chống lại sự dữ, dù không biết Chúa, thì vẫn có tương quan với Ngài. Đức Giê-su mời gọi ta ra khỏi ranh giới hẹp hòi của phe nhóm, tôn giáo, địa phương, đoàn thể, hội dòng… để cùng nhau góp phần làm cho cuộc sống này nhân bản hơn, tốt đẹp hơn.
Mời Bạn: Có thể bạn quen nghĩ rằng Chúa chỉ hoạt động trong Giáo Hội, nơi những người tin Chúa, mà quên rằng từ xa xưa Thánh Thần đã hoạt động nơi các tôn giáo bạn, tạo nên những điều tích cực nơi các tôn giáo ấy, để chuẩn bị đón nhận Đấng Cứu Thế của nhân loại. Lòng bạn cũng phải mở ra, bao dung hơn, khoáng đạt hơn với những con người thành tâm thiện chí.
Sống Lời Chúa: Tập sống cởi mở, thân thiện và hợp sức đồng lòng để làm những điều tốt cho Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa là nguồn mạch sự hiệp nhất của Giáo Hội, xin giúp con sẵn sàng cộng tác, làm việc chung với nhau, để nhiệt thành phục vụ Giáo hội mỗi ngày một hữu hiệu hơn, cho danh Cha muôn đời cả sáng. Amen.
Ảnh: Internet
Thứ Tư Tuần VII Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mc 9, 37-39 (Hl 38-40)
"Ai không chống đối các con, là ủng hộ các con".
Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo ta, và chúng con đã ngăn cấm y". Nhưng Chúa Giêsu phán: "Đừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con".
Lạy Chúa, xin cho con biết luôn cầu nguyện cho sự hợp nhất nơi mọi tôn giáo cũng như nhà cầm quyền. Amen.

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2018

TRẺ CON

Một hôm cô giáo mang đến lớp hai chiếc bình, một chiếc bình đựng đầy sỏi và một chiếc bình chứa đầy nước.
Ban đầu cô giáo lấy một viên sỏi để vào bình nước, ngay lập tức nước từ trong bình tràn cả ra ngoài. Cô không nói điều gì, lại lấy bình nước rót từ từ vào trong bình đựng sỏi, từng dòng nước len qua các khe hở khiến cho những khoảng trống nhanh chóng được lấp đầy.
Lúc này cô giáo mới chậm rãi nói:
– Đấy, các em có thấy không? Một chiếc lọ đựng đầy sỏi vẫn có thể đổ thêm nước vào, nhưng một chiếc lọ đựng đầy nước thì không thể chứa thêm dù chỉ một hòn sỏi nhỏ nhất…
Thấy Na mải lo chơi không thèm nghe giảng, cô giáo hắng giọng:
– Em Na, em có thể nói cho các bạn biết câu chuyện về sỏi và nước dạy chúng ta điều gì không?
Na lúng túng đứng dậy gãi đầu:
– Dạ thưa cô, câu chuyện dạy chúng ta khi đi ăn buffet tuyệt đối không được uống nước trước ạ!
– !!!
Tất Nhiên (st)
Trẻ em, với những bộ óc rất hồn nhiền, suy nghĩ thật đơn sơ. Bài Tin Mừng hôm nay Chúa dạy các môn đệ "Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy.”
Ảnh: Internet
Thứ Ba Tuần VII Thường Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mc 9, 29-36 (Hl 30-37)
"Con Người sẽ bị nộp. Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết".
Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: "Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại". Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người.
Các ngài tới Capharnaum. Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: "Dọc đàng các con tranh luận gì thế?" Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất.
Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: "Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người". Và Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, rồi ôm nó mà nói với các ông rằng: "Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Đấng đã sai Thầy".
Lạy Chúa, Chúa luôn muốn chúng con biết sống khiêm nhường yêu thương, để chính đời sống đó mà chúng con tìm thấy Chúa mỗi ngày. Amen.

"Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa mà tôi đây sẽ phải thiệt thân" (Ga 2,17)