Một vị hoàng đế
hùng mạnh vượt qua sa mạc mênh mông với đoàn tùy tùng. Họ chậm rãi dắt theo những
con lạc đà chất đầy ngọc ngà châu báu trên lưng.
Giữa cuộc hành
trình. Một con lạc đà trong đoàn đã gục ngã dưới cái nóng chết người của vùng
sa mạc. Con vật khốn khổ ấy đã không thể gượng dậy nổi được nữa. Chiếc túi da đựng
vàng ngọc lăn long lóc và rách toạc khi chạm vào một đụn cát lớn. Tất cả vàng bạc,
ngọc ngà, châu báu văng tung tóe trên mặt biển cát rộng.
Vị hoàng đế không
muốn cuộc hành trình bị châm lại, hơn nữa ông chẳng còn chiếc túi nào khác, và
các con lạc đà chẳng thể chất thêm bất cứ thứ gì trên lưng bởi vì chúng đã tải
quá sức rồi. Vị hoàng đế khoác tay vẻ hào phóng, cho phép những cận thần và những
người phục vụ trong đoàn tùy sức nhặt lất những viên ngọc, vàng bạc, và cất giữ
cho riêng mình.
Lệnh vừa ban
hành, các chàng trai trong đoàn lăn xả trên đống của cải quý giá, sục sạo cách
nóng nảy trong lòng biển cát những hạt ngọc, những thỏi vàng, và cả những hạt
kim cương nhỏ bé. Trong khi đó vị hoàng đế vẫn lầm lũi bước đi trong sa mạc.
Tuy nhiên, hoàng
đế cũng nhận ra dường như có ai đó đang bước phía sau mình. Quay lại, vị hoàng
đế nhận ra đó là một trong những cận thần trẻ của ông. Anh đang sải bước hối hả
phía sau với mồ hô nhễ nhại. Hoàng đế hỏi:
- Ngươi không dừng lại để thu chút vàng bạc nào
sao?
Chàng trai trả lời
cách tự hào và đầy xác tín:
- Tâu bệ hạ, thần đi theo vua của hạ thần.
“Của cải ở đâu
thì lòng bạn ở đó”. Khi chưa có cơ hội phải chọn lựa, rất khó phát hiện ra “kho tàng” thật
sự của mình. Chúng ta dễ coi vật chất là kho tàng quý báu của mình, trong khi
không nhận ra lý tưởng sống mới làm cho đời ta có ý nghĩa. Nhưng bước theo đấng là chủ sự
sống mới đưa ta đến hạnh phúc thật.
Phục vụ cho Thiên
Chúa thì quý giá hơn mọi giá trị khác của trần gian.
Chỉ có gió mới biết, trang 38
Ảnh: Internet
Thứ Năm Tuần IV Phục
Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 13,
16-20
"Ai đón nhận
kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy".
Sau
khi đã rửa chân các môn đệ, Chúa Giêsu phán với các ông: "Thật, Thầy bảo
thật các con: Tôi tớ không trọng hơn chủ, kẻ được sai không trọng hơn đấng đã
sai mình. Nếu các con biết điều đó mà thực hành thì có phúc. Thầy không nói về
tất cả các con, vì Thầy biết những kẻ Thầy đã chọn, nhưng lời Thánh Kinh sau
đây phải được ứng nghiệm: Chính kẻ ăn bánh của Ta sẽ giơ gót lên đạp Ta. Thầy
nói điều đó với các con ngay từ bây giờ, trước khi sự việc xảy đến, để một khi
xảy đến, các con tin rằng: Thầy là ai. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai đón nhận
kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy, và ai đón nhận Thầy là đón nhận Đấng đã sai
Thầy". Đó là lời Chúa.
Lạy Chúa, xin cho biết sẵn sàng bước theo Ngài,
luôn chọn Ngài là phương hướng và đường đi của con, đến suốt đời con. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét