Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

YÊU MẾN

Một người bạn nói với thánh Phanxicô Assisi rằng anh không thể nào yêu mến Thiên Chúa và giữ giới răn của Chúa được. Khi hai người đang đi thì gặp một người hành khất vừa mù vừa què ngồi bên lề đường. Ngài dừng lại hỏi người hành khất: “Nếu tôi chữa cho anh thấy được và đi được thì anh có yêu mến tôi không?”. Người hành khất trả lời: “Dạ thưa, không những tôi hết lòng yêu mến ngài, mà tôi còn xin dâng hiến cả cuộc đời còn lại để phục vụ Ngài”. Thánh Phanxicô quay sang nói với người bạn: “Anh thấy không, người này chỉ thấy được và đi được còn hứa làm như thế, huống hồ là anh. Anh không những được Chúa dựng nên với tay chân mắt mũi lành lặn, Ngài còn chịu chết để cứu chuộc anh nữa, mà anh lại không yêu mến và sống theo lời dạy của Chúa sao?”
Khi yêu ai thì người ta đặt trọn niềm tin tưởng nơi người mình yêu và làm tất cả những điều người mình yêu mong muốn. Những việc làm đó không còn là gánh nặng nhưng là niềm vui, để biểu lộ tình yêu và làm cho tình yêu của mình được lớn lên. Thiên Chúa mong muốn con cái mình giữ luật của Ngài với tâm tình biết ơn và với lòng yêu mến như thế. Vì luật của Chúa trên hết là Tình Yêu.
Ảnh: Fb Tran Quoc Tuan
Thứ Hai Tuần V Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 14, 21-26
"Đấng Phù Trợ mà Cha sẽ sai đến, Người sẽ dạy các con mọi điều".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy".
Ông Giuđa, không phải Giuđa Iscariô, thưa Người rằng: "Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?" Chúa Giêsu trả lời: "Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời mà các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Đấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Đấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con".

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2018

NỐI KẾT ĐỂ HOÀN THIỆN

(Suy niệm của Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền)

Cuộc sống con người được kết nối với bao mối liên hệ. Liên hệ đồng loại giữa người với người. Liên hệ với vạn vật, với thiên nhiên. Liên hệ với Thiên Chúa, Đấng tạo thành. Sự liên hệ nào cũng đòi con người phải hòa hợp, phải có bổn phận liên đới để cho mình hoàn thiện hơn. Con người sống mà không có liên đới với cộng đồng thì cũng vô giá trị giữa thế giới mình đang sống.
Có một chàng trai gọi điện thoại cho bồ. Nhưng hôm ấy, chuông điện thoại reo vang, ông bố nhấc ống nghe. Chàng trai liền mở lời:
– Con chim non bé nhỏ xinh đẹp của anh đó hả?
– Không, chim bố đây - ông bố trả lời
– Ấy chết! Cháu xin lỗi bác! Bác có khỏe không ạ?
– Khỏe để đánh nhau với ai?
– Dạ… cho cháu hỏi Trang có nhà không ạ?
– Nó không có nhà thì là dân vô gia cư à?
– Dạ, dạ… ý cháu là Trang có ở nhà không ạ?
– Nếu không thì sao?
– Thế… Trang đi đâu ạ?
– Đến cơ quan rồi.
– Bác cho cháu số điện thoại của Trang được không ạ?
– Nó có nhiều số lắm!
– Bác cho cháu xin một số thôi ạ!
– Số 8…
-… 8 rồi… mấy nữa ạ?
– Thì cậu bảo chỉ cần một số thôi mà…..
– Dạ bác cho cháu xin nốt mấy số còn lại luôn ạ!
– 5 7 3 6 8 2, còn sắp xếp sao thì tùy cậu !

Thật khó cho chàng trai! Vì các số không được nối kết với nhau thì chẳng có giá trị gì. Nó chỉ là những con số vô hồn, lạnh lùng nằm bên nhau mà thôi. Làm sao chàng trai có thể kết nối với cô gái nếu không có con số hoàn chỉnh? Mỗi một số thuê bao đều được kết nối với nhiều chữ số. Nếu không có sự nối kết thì làm sao có số thuê bao để liên lạc, để nối kết với nhau.
Cuộc sống con người cũng chỉ có giá trị khi có sự kết nối với nhau. Kết nối để tạo thành một cộng đồng nhân loại vì “không ai là một hòn đảo”. Kết nối với vạn vật để con người được vạn vật che chở dưỡng nuôi. Trên hết mọi sự là kết nối với Đấng tạo thành. Con người phải kết nối với Đấng tạo thành vì con người được sống nhờ Ngài, với Ngài và trong Ngài. Con người rời xa Đấng tạo thành tức là rời xa nhựa sống rồi sẽ héo khô theo thời gian. Đó là điều mà dân Việt mình vẫn nhắc nhở nhau muốn sống bình an hạnh phúc thì phải có “thiên thời, địa lợi, nhân hòa”.
Phúc âm hôm nay Chúa dùng hình ảnh cây nho và cành nho để nói lên sự nối kết giữa Thiên Chúa và con người. Chúa ví Người như cây nho, Chúa Cha là người trồng nho, còn ta là cành nho. Cây nho gồm nhiều cành được nối kết với nhau tạo thành một thân nho. Tất cả đều được chia sẻ nhựa sống với gốc rễ. Thế nên, nếu không gắn liền với thân cây, cành nho sẽ héo khô. Người Kitô hữu chúng ta là những cành nho được liên kết nên một trong Chúa Kitô. Tất cả đều phải được nuôi dưỡng trong ân sủng của Chúa, nếu tách lìa khỏi Đức Kitô thì chúng ta sẽ không có thể sinh hoa kết quả thiêng liêng trong đời sống.
Sự nối kết nên một với Chúa Kitô không phải là việc kết hợp bên ngoài như gia nhập tổ chức nọ, hội đoàn kia. Người tín hữu nối kết với Chúa Kitô bằng ơn thánh. Vì thế tội phạm sẽ làm giảm ơn thánh, có khi còn cắt đứt sự nối kết với Chúa. Tội phạm sẽ làm cho ta xa lìa Chúa để rồi sẽ không bao giờ sinh hoa kết trái thánh thiện.
Ảnh: Daminhtamhiep
Chúa Nhật V Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 15, 1-8
"Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sinh nhiều trái".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào sinh trái thì Người tỉa sạch để nó sai trái hơn. Các con đã được tỉa sạch nhờ lời Thầy đã nói với các con. Các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Cũng như nhành nho tự nó không thể sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho; các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy.
"Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy, các con không thể làm được gì. Ai không ở trong Thầy, thì bị vứt ra ngoài như ngành nho, và sẽ khô héo, người ta sẽ thu lại, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu các con ở trong Thầy, và lời Thầy ở trong các con, thì các con muốn gì cứ xin, và sẽ được. Đây là điều làm Cha Thầy được vinh hiển là các con sinh nhiều trái, và như thế các con trở nên môn đệ của Thầy".
Xin cho chúng ta luôn được sống trong ân nghĩa của Chúa, và được hiệp nhất nên một trong Chúa. Xin đừng để những đam mê tội lỗi làm chúng ta xa lìa ân sủng của Ngài, và đánh mất sự liên đới với Ngài. Xin Chúa cho chúng ta được nối kết với Chúa như cành liền cây để sinh hoa kết trái mỗi ngày một thánh thiện hơn. Amen.
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2018

TÊN CỦA THƯỢNG ĐẾ

Từ xưa lắm rồi, moi người chỉ gọi Thiên Chúa với một cái tên duy nhất “Chúa”. Một vài người thắc mắc tại sao Ngài không có một tên nào khác, điều này làm cho dân chúng bắt đầu xốn xang. Họ thấy cần phải tìm ra những tên mới cho Ngài.
Một cuộc tỉ thí được bày ra. Mỗi người sẽ nghĩ một tên nào đó cho Thiên Chúa và tên nào hay nhất sẽ được chọn.
Một tuần sau, mọi người cùng tụ họp. Một người cầm cái đĩa, trong đó có ngọn lửa bừng cháy, ông giơ lên cao và nói:
- Mặt trời! Đó là tên của Thiên Chúa. Chính Ngài đã ban cho chúng ta ánh sáng và hơi ấm.
Người thứ hai đưa lên cái chén đầy nước:
- Nước! Tên của Ngài là Nước, bởi vì nước làm phát sinh mọi sự sống.
Người thứ ba mở bàn tay đầy đất nói:
- Đất! Đây mới là tên gọi của Thiên Chúa, chính Ngài đã nuôi dưỡng chúng ta.
Người thứ tư nhẹ tung tấm voan mỏng trong không khí:
-Gió, không khí! Có thể gọi tên Thiên Chúa như thế. Ta chẳng hít thở được là nhờ không khí sao?
Giữa họ có một người câm lặng, vòng tay đong đưa đứa trẻ sơ sinh. Mọi người đổ dồn vào ông và hỏi:
- Còn anh, anh nói xem Thiên Chúa là gì?
Người đàn ông im lặng, tiếp tục chăm chú chăm sóc đứa trẻ.
Trong bầu không khí thinh lặng ấy, bất chợt một người lên tiếng:
- Đây, tôi nghĩ chỉ có một tên đẹp nhất mà chúng ta có thể dùng để gọi Thiên Chúa, đó là Cha.
Thế là mọi người đồng thanh:
- Đúng, Thiên Chúa là Cha chúng ta.
Bạn thấy gì trong nước, trang 48
Ảnh: Internet
Thứ Bảy Tuần IV Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 14, 7-14
"Ai thấy Thầy là xem thấy Cha".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, các con biết và đã xem thấy Người".
Philipphê thưa: "Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là đủ cho chúng con". Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: "Philipphê, Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha. Sao con lại nói: Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin, vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm được những việc Thầy đã làm; người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha. Và điều gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Thầy sẽ làm, để Cha được vinh hiển trong Con. Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin cùng Thầy, Thầy sẽ làm cho".

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2018

NHẬN RA SỰ HIỆN DIỆN CỦA NGÀI

Pierre Lefevre kể chuyện về một bệnh nhân nọ đang hấp hối. Mở mắt ra, nhìn thấy bác sĩ bên giường, ông ta nắm chặt tay bác sĩ và nói: 
- Tôi sợ chết lắm, thưa bác sĩ. Hãy nói cho tôi biết cái gì chờ đợi tôi sau cái chết? Bên kia sự sống là cái gì thế?
Bác sĩ trả lời:
- Thật tình tôi không biết.
Người bệnh hấp hối rên rỉ vẻ thất vọng:
- Ngài không biết thật sao?
Tất cả chìm trong thinh lặng, chợt bác sĩ mở cửa phòng bệnh ra, ngay lập tức, con chó của bệnh nhân lao vào phòng, trong khi nhảy cẫng lên vui sướng, nó diễn tả bằng nhiều bộ dạng ra chiều hạnh phúc. Vì lại thấy được chủ nhân của nó.
Lúc ấy, vị bác sĩ quay sang nhìn bệnh nhân một lần nữa, ông nói:
- Ông có thấy thái độ ứng xử của con chó không? Nó chưa bao giờ bước vào căn phòng này. Nhưng bởi vì nó biết đăng sau cánh cửa này có ông chủ của nó, nên nó đã nhảy lên vui sướng khi cánh cửa được mở ra. Ông thấy đấy, tôi cũng chẳng biết chính xác điều gì sẽ xảy ra sau cái chết của tôi, nhưng chỉ cần tôi biết rằng Thiên Chúa và Thầy của tôi đang đứng ở phía bên kia cánh cửa là đủ rồi. Tôi tin, một ngày nào đó cánh cửa sẽ được mở ra, và tôi sẽ được vào đó gặp ngài trong niềm vui sướng bất tận.
40 CÂU CHUYỆN TRONG SA MẠC, trang 66
Ảnh: Internet
Thứ Sáu Tuần IV Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 14, 1-6
"Thầy là đường, là sự thật và là sự sống".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi". Ông Tôma thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?" Chúa Giêsu đáp: "Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy".
Lạy Chúa, xin cho con mạnh mẽ, thắng vượt sự sợ hãi, để vững bước đi về phía Ngài. Amen.

TRUNG THÀNH PHỤC VỤ

Một vị hoàng đế hùng mạnh vượt qua sa mạc mênh mông với đoàn tùy tùng. Họ chậm rãi dắt theo những con lạc đà chất đầy ngọc ngà châu báu trên lưng.
Giữa cuộc hành trình. Một con lạc đà trong đoàn đã gục ngã dưới cái nóng chết người của vùng sa mạc. Con vật khốn khổ ấy đã không thể gượng dậy nổi được nữa. Chiếc túi da đựng vàng ngọc lăn long lóc và rách toạc khi chạm vào một đụn cát lớn. Tất cả vàng bạc, ngọc ngà, châu báu văng tung tóe trên mặt biển cát rộng.
Vị hoàng đế không muốn cuộc hành trình bị châm lại, hơn nữa ông chẳng còn chiếc túi nào khác, và các con lạc đà chẳng thể chất thêm bất cứ thứ gì trên lưng bởi vì chúng đã tải quá sức rồi. Vị hoàng đế khoác tay vẻ hào phóng, cho phép những cận thần và những người phục vụ trong đoàn tùy sức nhặt lất những viên ngọc, vàng bạc, và cất giữ cho riêng mình.
Lệnh vừa ban hành, các chàng trai trong đoàn lăn xả trên đống của cải quý giá, sục sạo cách nóng nảy trong lòng biển cát những hạt ngọc, những thỏi vàng, và cả những hạt kim cương nhỏ bé. Trong khi đó vị hoàng đế vẫn lầm lũi bước đi trong sa mạc.
Tuy nhiên, hoàng đế cũng nhận ra dường như có ai đó đang bước phía sau mình. Quay lại, vị hoàng đế nhận ra đó là một trong những cận thần trẻ của ông. Anh đang sải bước hối hả phía sau với mồ hô nhễ nhại. Hoàng đế hỏi:
- Ngươi không dừng lại để thu chút vàng bạc nào sao?
Chàng trai trả lời cách tự hào và đầy xác tín:
- Tâu bệ hạ, thần đi theo vua của hạ thần.
“Của cải ở đâu thì lòng bạn ở đó”. Khi chưa có cơ hội phải chọn lựa, rất khó phát hiện ra “kho tàng” thật sự của mình. Chúng ta dễ coi vật chất là kho tàng quý báu của mình, trong khi không nhận ra lý tưởng sống mới làm cho đời ta có ý nghĩa. Nhưng bước theo đấng là chủ sự sống mới đưa ta đến hạnh phúc thật.
Phục vụ cho Thiên Chúa thì quý giá hơn mọi giá trị khác của trần gian.
Chỉ có gió mới biết, trang 38
Ảnh: Internet
Thứ Năm Tuần IV Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 13, 16-20
"Ai đón nhận kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy".
Sau khi đã rửa chân các môn đệ, Chúa Giêsu phán với các ông: "Thật, Thầy bảo thật các con: Tôi tớ không trọng hơn chủ, kẻ được sai không trọng hơn đấng đã sai mình. Nếu các con biết điều đó mà thực hành thì có phúc. Thầy không nói về tất cả các con, vì Thầy biết những kẻ Thầy đã chọn, nhưng lời Thánh Kinh sau đây phải được ứng nghiệm: Chính kẻ ăn bánh của Ta sẽ giơ gót lên đạp Ta. Thầy nói điều đó với các con ngay từ bây giờ, trước khi sự việc xảy đến, để một khi xảy đến, các con tin rằng: Thầy là ai. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai đón nhận kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy, và ai đón nhận Thầy là đón nhận Đấng đã sai Thầy". Đó là lời Chúa.
Lạy Chúa, xin cho biết sẵn sàng bước theo Ngài, luôn chọn Ngài là phương hướng và đường đi của con, đến suốt đời con. Amen.

Thứ Tư, 25 tháng 4, 2018

MỘT KITÔ HỮU ĐÍCH THỰC

Một thanh niên theo đạo công giáo người Li-băng, đang bị bắt cóc và đánh đập bời một người cuồng tín. Anh chẳng bao giờ phản đối một lời, ngoài nụ cười rạng rỡ trên môi. Cho dù bị đánh rất đau và tiếp tục bị sỉ vả, ngược đãi, thì anh chàng người Li-băng vẫn cười. Thái độ này làm kẻ quá khích giận dữ. Không chịu nổi sự bình thản, cam chịu của anh, kẻ cuồng tín gào to:
- Nói đi! Hãy nói một điều gì đó! Ngươi chỉ là một kẻ hèn nhát mà thôi! Hãy thôi ngay, không được cười nữa, nếu không, ta sẽ giết ngươi!
Chàng thanh niên nói:
- Hỡi người anh em, nếu bổn phận của một người cuồng tín là đánh tôi, thì tha thứ cho anh là bổn phận là một kitô hữu của tôi!
Ba năm sau, người cuồng tín được rửa tội.
Chúng ta phải yêu thương người anh em không phải bằng lời nói vả những cảm xúc dâng trào, nhưng với hành động, ngay khi những hành động này đòi hỏi chúng ta nhiều hy sinh và lao nhọc.
40 câu chuyện trong sa mạc, trang 18
Ảnh: Internet
Thứ Tư Tuần IV Phục Sinh Năm B
LỄ KÍNH THÁNH MARCÔ, TÁC GIẢ SÁCH TIN MỪNG
PHÚC ÂM:  Mc 16, 15-20
"Các con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng".
Bài kết thúc Phúc Âm theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu hiện ra với mười một môn đệ và phán: "Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin mừng cho mọi tạo vật. Ai tin và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu độ; ai không tin, sẽ bị luận phạt. Và đây là những phép lạ đi theo những người đã tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ quỷ, nói các thứ tiếng mới lạ, cầm rắn trong tay, và nếu uống phải chất độc, thì cũng không bị hại; họ đặt tay trên những người bệnh, và bệnh nhân sẽ được lành mạnh".
Vậy sau khi nói với các môn đệ, Chúa Giêsu lên trời, và ngự bên hữu Thiên Chúa. Phần các ông, các ông đi rao giảng khắp mọi nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và củng cố lời giảng dạy bằng những phép lạ kèm theo.

Thứ Ba, 24 tháng 4, 2018

CÂY CẦU

Một nông dân và đứa con nhỏ của mình trở về làng sau buổi chợ phiên. Trên đường về, hai cha con phải băng qua một cây cầu cũ kĩ bắt ngang dòng nước chảy xiết. Đứa bé dừng lại trước cây cầu và không chịu bước lên:
- Cây cầu này không có tay vịn, con sợ lắm.
Người cha trấn an:
- Con nắm lấy tay bố, bố sẽ dắt con đi.
Đứa bé nắm chặt tay cha, thận trọng bước lên cầu và đi sát bên cạnh cha. Nhưng chỉ được vài bước, nhìn thấy cây cầu còn dài trước mắt, nó không chịu bước đi nữa:
- Bố ơi cây cầu này nó cứ lắc lư, nhìn xuống nước con chóng mặt. Con sợ quá, con không dám đi nữa!
Người cha bế con lên dỗ dành:
- Con cứ nằm yên trong vòng tay của bố, con sẽ được an toàn.
Chỉ có gió mới biết, trang 50
Thứ Ba Tuần IV Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 10, 22-30
"Tôi và Cha Tôi là một".
Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: "Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết". Chúa Giêsu đáp: "Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Điều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một".
Lạy Chúa, chỉ có ở trong vòng tay Chúa, con mới được an toàn. Xin Chúa luôn ghé nhìn và thương con. Amen.

Thứ Hai, 23 tháng 4, 2018

CỬA BẢO VỆ ĐÀN CHIÊN

George Smith kể lại một loại chuồng chiên khi đi du lịch ở Đông phương: Bấy giờ ông cùng đi với một người chăn chiên. Thấy một chiếc chuồng ông liền hỏi người chăn chiên:
- Đó có phải là chuồng chiên không?
Người ấy đáp:
- Dạ, phải.
Rồi Geoge nói:
- Tôi thấy chỉ có một lối đi vào.
Giơ tay chỉ khoảng trống ở hàng rào, người ấy đáp:
- Vâng, ở đàng kia là cái cửa.
Ông Geoge rất ngạc nhiên bảo:
- Nhưng ở đó đâu có cửa?
Người chăn chiên đáp :
- Dạ, tôi là cửa.
Geoge chợt nhớ câu truyện trong Tin Mừng Gioan nên nói với người chăn chiên:
- Anh muốn nói gì khi bảo chính anh là cái cửa?
Người chăn chiên giải thích:
- Chiên vào chuồng xong, tôi đến nằm ngay ngưỡng cửa, và sẽ không có con chiên nào có thể đi ra hoặc con chó sói nào có thể đi vào chuồng nếu không nhảy qua người tôi.
Hình ảnh về cửa chuồng chiên này đối với chúng ta thì rất lạ, còn đối với người Do thái lại là hình ảnh rất quen thuộc. Chúa Giêsu tự ví mình như cửa chuồng chiên và như người mục tử nhân lành. Cả hai hình ảnh này đều nói lên tình thương yêu chăm sóc và sự bảo vệ mà Người dành cho chúng ta, là những con chiên trong đàn chiên do Người chăn dắt.
Ảnh: Internet
Thứ Hai Tuần IV Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 10, 1-10
"Ta là cửa chuồng chiên".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Thật, Ta bảo thật cùng các ngươi, ai không qua cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo vào lối khác, thì người ấy là kẻ trộm cướp. Còn ai qua cửa mà vào, thì là kẻ chăn chiên. Kẻ ấy sẽ được người giữ cửa mở cho, và chiên nghe theo tiếng kẻ ấy. Kẻ ấy sẽ gọi đích danh từng con chiên mình và dẫn ra. Khi đã lùa chiên mình ra ngoài, kẻ ấy đi trước, và chiên theo sau, vì chúng quen tiếng kẻ ấy. Chúng sẽ không theo người lạ, trái lại, còn trốn tránh, vì chúng không quen tiếng người lạ".
Chúa Giêsu phán dụ ngôn này, nhưng họ không hiểu Người muốn nói gì. Bấy giờ Chúa Giêsu nói thêm: "Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ta là cửa chuồng chiên. Tất cả những kẻ đã đến trước đều là trộm cướp, và chiên đã không nghe chúng. Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân. Kẻ trộm có đến thì chỉ đến để ăn trộm, để sát hại và phá huỷ. Còn Ta, Ta đến để cho chúng được sống và được sống dồi dào".

Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2018

CON CHIÊN LẠC

Người kia có nuôi một đàn chiên. Một hôm có một con chiên tìm thấy lỗ hổng ở hàng rào, nó vội chui qua. Chiên con tung tăng chạy nhảy bên ngoài, mải mê vui thú, nó đi rất xa quên cả đường về. Trời sắp tối, nó giật mình thấy bóng dáng một con chó sói đang rình rập từ một lùm cây bên cạnh. Vô cùng sợ hãi nó chạy bán sống bán chết, nhưng con sói dữ tợn cứ nai lưng đuổi theo nó.
Khi con sói đã gần kề thì may mắn thay, người chăn chiên vừa kịp về đến, đánh đuổi con sói và cứu lấy con chiên, ông vác nó trên vai đem về chuồng.
Mọi người biết chuyện đều bảo người chăn chiên bít lỗ hổng nơi hàng rào lại đề phòng về sau. Nhưng người này từ chối và cứ để như vậy.
*
Con chiên lạc trong câu chuyện trên đây chính là hình ảnh của mỗi người chúng ta. Thiên Chúa dựng nên con người chúng ta có tự do, nhưng ngay từ đầu sự tự do đó đã bị lạm dụng, và hậu quả là sự dữ đã du nhập vào thế gian. Nhưng Thiên Chúa đã yêu thương thì Ngài đã yêu thương cho đến cùng. Thiên Chúa đã sai Con Một là Chúa Giêsu, vị Mục Tử nhân lành, đến để cứu chuộc con người khỏi sự dữ, chỉ đường cho con người khỏi lầm lạc để trở về cùng Chúa Cha.
(Trích từ : Tất Cả Là Hồng Ân – Thiên Phúc).
Ảnh: Công Giáo Cover
Chúa Nhật IV Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 10, 11-18
"Mục tử tốt lành thí mạng sống vì chiên".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán: "Ta là mục tử tốt lành. Mục tử tốt lành thí mạng sống vì chiên. Kẻ làm thuê không phải là chủ chiên, và các chiên không phải là của người ấy, nên khi thấy sói đến, nó bỏ chiên mà trốn. Sói sẽ bắt chiên và làm chúng tản mát. Kẻ chăn thuê chạy trốn, vì là đứa chăn thuê, và chẳng tha thiết gì đến đàn chiên. Ta là mục tử tốt lành, Ta biết các chiên Ta, và các chiên Ta biết Ta. Cũng như Cha biết Ta và Ta biết Cha, và Ta thí mạng sống vì đàn chiên. Ta còn những chiên khác không thuộc đàn này; cả những chiên đó Ta cũng phải mang về đàn; chúng sẽ nghe tiếng Ta. Và sẽ chỉ có một đàn chiên và một chủ chiên. Vì lẽ này mà Cha yêu mến Ta, là Ta thí mạng sống để rồi lấy lại. Không ai cất mạng sống khỏi Ta, nhưng tự Ta, Ta thí mạng sống. Ta có quyền thí mạng sống và cũng có quyền lấy lại. Đó là mệnh lệnh Ta đã nhận nơi Cha Ta".
Lạy Chúa, Ngài luôn yêu thương và sẵn sàng hy sinh bảo vệ con. Xin cho con luôn cảm thấy mình thật may mắn vì có Ngài trong đời. Amen.

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2018

BỎ NGÀI CON BIẾT THEO AI

Bỏ Ngài con biết theo ai?
Ðời lộng gió cánh chim ngàn khơi
Trùng trùng sóng nước mênh mông
Thuyền buông lái biết trôi về đâu
Bỏ Ngài con biết theo ai?
Bên đời kia tương lai khuất mờ
Bước đi không Ngài đời con buồn tênh

Bỏ Ngài con đi với ai?
Vì Ngài có lời ban sự sống
Bỏ Ngài thân con héo hon
Ðời cô liêu trên chốn dương gian
Bỏ Ngài con đi với ai?
Ðường xa lắc tương lai mịt mờ
Nào ai dẫn con trên đường dài
Bỏ Ngài con đi với ai?

Ngài ơi sao bỏ rơi con ?
Ðể sầu héo tháng năm ngẩn ngơ
Ngoài kia đời vẫn xanh mơ
Mặc con chết hắt hiu hồn thơ
Ngài ơi sao bỏ rơi con ?
Hỡi Ngài ơi thân con máu đào
Chết treo thập hình nào ai buồn thương

Ngàn đời con vẫn tin luôn
Ngài trung tín rất mực từ nhân
Nào đâu Ngài nỡ quên con
Hằng đưa lối dẫn theo đường ngay
Lạy Ngài dậy bảo con đi
Giữ gìn con trong chân lý Ngài
Bước đi bên Ngài đời con bình an
Lm. Nguyễn Sang
Ảnh: Internet
Thứ Bảy Tuần III Phục Sinh Năm B
PHÚC ÂM: Ga 6, 61-70 (Hl 60-69)
"Chúng con sẽ đi đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống".
Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: "Lời này chói tai quá! Ai nghe được!" Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: "Điều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các ngươi có một số không tin". Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: "Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho". Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: "Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?" Simon Phêrô thưa Người: "Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa".

"Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa mà tôi đây sẽ phải thiệt thân" (Ga 2,17)