1. Truyền giáo
là bổn phận của tất cả mọi tín hữu không trừ ai. Thực ra, người tín hữu Việt
Nam chỉ mới lo giữ đạo chứ chưa ý thức truyền đạo.
2. Việc đầu
tiên người truyền giáo phải làm là “cầu xin”. Đây là điều mà chúng ta hay quên.
3. Điều thứ hai
người truyền giáo phải lưu ý là: cái họ cần có hơn là ơn Chúa chứ không phải là
những phương tiện vật chất (túi tiền, bao bị, giày dép…)
4. Việc làm
chính của người truyền giáo là “chữa lành các bệnh tật”, nghĩa là làm giảm bớt
đi những đau khổ tinh thần và vật chất của người ta.
5. “Anh em hãy
ra đi. Đừng mang theo túi tiền, bao bị giày dép. (Lc 10,4)
Nếu phải thực
hiện một chuyến đi dài, tôi sẽ mang theo thứ gì? Chắc chắn là những gì gọn
nhất, nhẹ nhất, cần thiết nhất. Và hôm nay, trong lênh truyền của Chúa Giêsu
tôi đọc được nét nhẹ nhàng thanh thoát ấy trong bước chân của người môn đệ
không giày dép, bao bị, tiền nong...
Và phải chăng
cũng vang động trong tâm hồn tôi lời mời gọi “ra một cuộc lữ hành”? Nhưng lạy
Chúa, khó quá, vì nơi con: Đã quen rồi bóng râm của tiện nghi, an toàn. Đã quen
rồi đôi giày của danh vọng. Đã quen rồi chiếc đồng hồ kế hoạch. Đã quen rồi bao
bị của bằng cấp, bạc tiền.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, trên
hành trình tiến về nhà Chúa, xin giải thoát con khỏi những ràng buộc của bản
thân, của lề thói xã hội, để biết trao ban cho anh em chính Chúa chứ không phải
chính con. (Hosanna)
(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
Ảnh: Internet
Thứ Năm
Tuần XXVI Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 10, 1-12
"Sự bằng an của các con sẽ đến trên người ấy".
Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai
người nữa và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các
nơi mà chính Người sẽ tới. Người bảo các ông rằng: "Lúa chín đầy đồng mà
thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người.
Các con hãy đi. Này Thầy sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng
mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà
nào, trước tiên các con hãy nói: 'Bình an cho nhà này'. Nếu ở đấy có con cái sự
bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình
an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có,
vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ.
"Khi vào thành nào mà người ta
tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh
nhân trong thành và nói với họ rằng: 'Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi'.
Khi vào thành nào mà người ta không tiếp đón các con, thì hãy ra giữa các phố
chợ và nói: 'Cả đến bụi đất thành các ngươi dính vào chân chúng tôi, chúng tôi
cũng xin phủi trả lại các ngươi. Nhưng các ngươi hãy biết rõ điều này: Nước
Thiên Chúa đã đến gần'. Thầy bảo các con, ngày ấy, thành Sôđôma sẽ được xử
khoan dung hơn thành này".
0 comments:
Đăng nhận xét