Theo tâm lý
thông thường, ai cũng sợ phải chờ đợi, ai cũng sợ phải xếp hàng cả ngày. Ít hay
nhiều, sự chờ đợi nào cũng là một cực hình. Nhưng mâu thuẫn thay, chúng ta lại
thường biến cuộc đời thành một thứ đợi chờ, thành những phòng đợi triền miên...
Cả tuần lễ, ai cũng mong được đến ngày thứ Bảy, Chúa
Nhật để được nghỉ ngơi. Chúa Nhật này đến, chúng ta lại chờ đợi Chúa Nhật khác đến. Tháng này đến, chúng ta
lại chờ tháng sau. Năm này đến, chúng ta
lại chờ năm sau...
Lên xe, chúng
ta mong đến đích điểm. Khi đến nơi, chúng ta lại thấp thỏm mong ra về. Vào rạp
chiếu bóng, nhiều người thường vội vàng đứng dậy trước khi cuốn phim chấm dứt:
họ làm như thể vào rạp chiếu bóng là chỉ để mau đến giây phút ra về. Ði dự thánh lễ, dù lễ chưa xong, đã có kẻ
muốn vội vàng đứng lên ra về: họ làm như thể chỉ đến nhà thờ để mong cho
đến giây phút tan lễ. Vừa ra khỏi nhà, đã chờ mong để quay trở lại, nhưng khi
vào nhà thì lại đợi đến lúc đi ra.
Với sự nóng
lòng chờ đợi giây phút sẽ tới này, chúng ta sống như thể cuộc đời không có sự
liên hệ với những giây phút hiện tại. Chúng ta biến cuộc đời thành một thứ
phòng đợi, đợi hết cái này đến điều kia, đợi cả những điều sẽ không bao giờ xảy
đến.
Tháng Mười là
tháng dành riêng để tôn kính Mẹ Maria với tràng chuỗi Mân Côi và cùng với Mẹ,
sống mầu nhiệm cứu rỗi trong từng phút giây của cuộc sống.
Ơn cứu rỗi
không là một biến cố của quá khứ hoặc là một biến cố sẽ đến mà là một sự kiện
đang diễn ra trong từng phút giây của cuộc sống. Mẹ Maria quả thực là mẫu gương
cho chúng ta trong thái độ tiếp nhận ơn cứu rỗi. Thời gian đối với Mẹ không là
những tháng ngày chờ đợi, mà là những tích tắc của từng khoảnh khắc đang đến
với Mẹ. Với hai tiếng "Thưa, xin vâng!", Mẹ đón nhận giây phút hiện
tại như một món quà cao quý nhất Thiên Chúa trao ban.
Cùng với Mẹ
sống lại mầu nhiệm của ơn cứu rỗi, chúng ta hãy đón nhận Ðấng đang đến, Ðấng
hôm qua, hôm nay và mãi mãi vẫn là một. Chúng ta hãy đón Ngài trong phút giây
hiện tại này đây với tất cả tin tưởng phó thác.
Chúa trao ban
với chúng ta nhiệm vụ để thi hành trong phút giây này đây. Chúng ta hãy hoàn
tất với tất cả cố gắng của chúng ta. Chúa trao ban cho chúng ta niềm vui của
phút giây này đây, hãy tận hưởng như thể sẽ không còn một niềm vui nào khác.
Trích sách Lẽ
Sống
Ảnh: Internet
Thứ Bảy
Tuần XXVI Thường Niên Năm lẻ
Ngày 7/10 Lễ Đức Mẹ Mân Côi
PHÚC ÂM: Lc 10, 13-16
"Ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Đấng đã sai Thầy".
26 Bà Ê-li-sa-bét có thai được
sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê,
gọi là Na-da-rét, 27 gặp một
trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít.
Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a. 28 Sứ thần
vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở
cùng bà." 29 Nghe lời ấy,
bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì. 30 Sứ thần liền nói:
"Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Và này đây bà sẽ thụ
thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả,
và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người
ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà
Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."
34 Bà Ma-ri-a thưa với
sứ thần: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng
!" 35 Sứ thần đáp:
"Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng
trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người
họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy
vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. 37 Vì đối với Thiên Chúa,
không có gì là không thể làm được." 38 Bấy giờ bà Ma-ri-a
nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ
thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
0 comments:
Đăng nhận xét