Truyện rất
ngắn với tựa đề “Tính cách” của tác giả Nguyễn Thị Hoài Thanh đăng trong 40
truyện rất ngắn do Hội Nhà văn xuất bản năm 1994 có nội dung như sau:
Mẹ tôi luôn chai lì trước cán cân cơm áo,
nhưng mẫn cảm trong nghệ thuật. Những nước mắt tình buồn phim ảnh, những sụt
sùi số phận cải lương, bà đều hồn nhiên ăn theo một cách ngon lành. Có lần cha
tôi nói giỡn: “Coi chừng trôi tivi”…
Một hôm, đang bữa ăn, bỗng nhiên mẹ tôi hớn
háo phớt ra chặn đường em bé bán trứng vịt lộn: “Mày biến đâu tài thế! Có chui
xuống đất rồi cũng gặp tao”. Bà vừa nói vừa dằn mũng trứng đếm lấy trừ nợ. “Dì
ơi, cho con khất, mẹ con còn ốm”. Mẹ tôi cười: “Nhà này cũng đang ốm đây, khỏi
bẻm mép”. Con bé chưng hửng lã chã nước mắt nhìn cái mũng không, rồi bưng lên
xiêu vẹo bước đi. Cha tôi cám cảnh, rút mùi xoa chấm mắt. Lâu lâu tivi phát vở
kịch “Cô bé nghèo bán trứng vịt bị xiết nợ”. Lúc ấy, mẹ tôi lại khóc, còn cha
tôi thì cười.
Truyện ngắn trên đây có thể là bức tranh sống
động hàng ngày. Người ta dành nước mắt cho những vở kịch trong phim ảnh, trên
sân khấu hơn là cho những chuyện xảy ra mỗi ngày trước mắt; người ta xót thương trên môi miệng hơn
là bằng những hành vi cụ thể.
Thời Chúa
Giêsu, có lẽ những người biệt phái cũng có một tính cách như thế. Họ nhân danh
lề luật, nhất là luật ngày lễ, để biện minh cho thái độ sống ích kỷ của mình.
("Mỗi ngày một tin vui")
(Lm. Carôlô
Hồ Bặc Xái)
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng
hôm nay, Chúa Giêsu đã cho những người biệt phái thấy rõ ý nghĩa giải phóng của
ngày sabát.
Thứ Hai
Tuần XXX Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 13, 10-17
"Chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc người con gái của Abraham
này trong ngày Sabbat sao?"
Khi ấy, nhân ngày Sabbat, Chúa Giêsu giảng dạy trong một hội
đường. Và đây có một người đàn bà bị quỷ ám làm cho bà đau yếu đã mười tám năm.
Bà bị khòm lưng, hoàn toàn không thể trông lên được. Khi Chúa Giêsu xem thấy
bà, Người liền gọi bà đến mà bảo rằng: "Hỡi bà kia, bà được khỏi tật của
bà". Rồi Người đặt tay trên bà ấy, tức thì bà đứng thẳng lên và tôn vinh
Thiên Chúa.
Nhưng viên trưởng hội
đường tức giận, vì Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbat, nên ông cất tiếng bảo
dân chúng rằng: "Có sáu ngày người ta phải làm việc: vậy thì các người hãy
đến xin chữa bệnh trong ngày đó, chớ đừng đến trong ngày Sabbat".
Chúa trả lời và bảo
ông ta rằng: "Hỡi những kẻ giả hình, chớ thì trong ngày Sabbat, mỗi người
trong các ông không thả bò hay lừa của mình ra khỏi chuồng mà dẫn nó đi uống nước
sao? Phương chi người con gái của Abraham này, Satan cột trói nó đã mười tám
năm nay, chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc nó trong ngày Sabbat sao?"
Khi Người nói thế,
tất cả những kẻ chống đối Người đều hổ thẹn, và toàn dân vui mừng vì những việc
lạ lùng Người đã thực hiện.
Lạy Chúa, xin dạy
con đừng quá khắc khe với lề luật của Chúa mà bỏ đi giới răn trọng nhất – yêu thương.
Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét