Nghe ai đó
quảng cáo: “Nấm tróc ăn ngon lắm” bạn tôi liền trổ tài đầu bếp. Trong ngày sinh
nhật của nó, nó làm nấm rồi chế biến thức ăn rất ngon. Trước khi nhập tiệc, nó
tuyên bố sẽ đãi chúng tôi một món ăn lạ, nhưng hãy an tâm vì nó đã cho con chó
ăn thử rồi. Tiệc sinh nhật sắp kết thúc, trong lúc mọi người đang vui vẻ, đứa
em của bạn tôi chạy về vừa nói vừa thở: “Chi Duyên ơi, con chó nó chết rồi”.
Không ai bảo ai, chúng tôi chạy tán loạn, ai cũng muốn đi bằng phương tiện nào
đó đến bệnh viện nhanh nhất. Ngay lúc đó, người ta kéo xác con chó mới bị đụng
xe về, mọi người thở phào nhẹ nhõm như vừa thoát chết.
Tôi thầm
nghĩ: Cuộc sống đời này chỉ là tạm thời, ai cũng sẽ chết, thế mà người ta lại
lo lắng, chăm sóc, bảo vệ. Nhưng bên cạnh sự sống này còn có một sự sống bất diệt,
một cuộc sống cần phải gìn giữ hơn lại bị coi là thứ yếu vì không mấy người sợ
phải chết đời đời. (Lm. Carôlô Hồ Bặc
Xái)
Ảnh: Internet
Dụ ngôn trong đoạn Tin Mừng hôm nay là một minh họa
cho sự tỉnh thức.
Thứ Ba
Tuần XXIX Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 12, 35-38
"Phúc cho đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Các
con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ
đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ
nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, xếp
chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về
mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy".
Lạy Chúa, xin cho
con biết tích góp cho kho tàng thiêng liêng của mình bằng sự tỉnh thức và siêng
năng. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét