Ngày xưa có một chú lừa con lần đầu tiên thay mẹ đi buôn hàng cùng ông chủ. Vì lừa mẹ rất khỏe, nổi tiếng là khuân vác vô địch nhất làng ai cũng biết đến, nên chú lừa con rất quyết tâm để xứng đáng danh tiếng của mẹ. Mỗi khi ông chủ bỏ lên lưng chú bất cứ dù món hàng nặng đến cỡ nào và hỏi chú có thể khuân nó không chú đều gật đầu. Phần vì ông chủ đã quen với sức mạnh của mẹ chú lừa con, phần vì tất cả những món hàng đều là quan trọng nên ông cũng không thể bỏ lại bất kì thứ gì. Hai người cứ một người hỏi một người gật, đi suốt từ sáng đến tối mịt. Lúc này chú lừa con đã gần như không thể chịu nổi thêm bất kỳ món hàng nào được nữa. Ông chủ cũng thấy được điều đó nên bắt đầu dắt chú lừa đi theo đường mòn để về nhà. Gần đến nhà, ông
bỗng thấy một người hàng rong bán những chiếc ly nhựa đủ màu sắc rất đẹp. Ông muốn mua về cho ba đứa con gái bé bỏng của mình. Ông bèn xoay qua hỏi chú lừa con:
– Thêm ba chiếc ly nhựa chú có chịu nổi không?
Chú lừa con uể oải xoay ra sau nhìn những món hàng to lớn mình đang khuân rồi gật đầu, vì suy cho cùng cũng chỉ thêm ba chiếc ly nhựa bỏ bẻ gì với hàng
trăm ký hàng trên lưng mình.
Thế mà không hiểu sao, khi ông chủ bỏ ba chiếc ly nhựa lên lưng, chú ta bỗng thấy bốn chiếc chân mình như không chịu nổi thêm vài trăm gam sức nặng ấy. Chú lừa con té khụy xuống, những món hàng trên lưng vỡ toang ra nằm ngỗn ngang trên mặt đường.
Hàng trăm ký hàng quý giá vỡ tang tành chỉ còn sót lại ba chiếc ly nhựa đủ màu sắc rẻ tiền.
Có đôi lúc, bạn cần bỏ đi một thứ, để giữ lại nhiều thứ. Trong Khổng học, người ta gọi là “hy sinh vì đại cuộc”. Nhưng nếu suy nghĩ đơn giản hơn, trong cuộc sống, có những thứ ta cần phải biết cách nói không và chấp nhận từ bỏ.
Cái sai của chú lừa trong truyện không phải là vì những chiếc ly nhựa rẻ tiền mà làm vỡ những món hàng quý giá, giá trị và tiền bạc không hề nói lên điều gì. Mà đơn giản là lừa ta không hề biết nói không với những điều mình không chắc chắn mình làm được. Nếu chú lắc đầu khi ông chủ đề nghị thì số tiền của món hàng chú lừa khuân trên vai đủ để ông mua nhiều thứ quý giá hơn cho con gái của mình. Nếu chú ta biết từ chối ông chủ thì đã có thể thực hiện ước mơ được mọi người nhìn nhận sức mạnh của mình như mẹ.
Hôm nay tôi học được một bài học, chỉ gật đầu khi mình cảm thấy chắc chắn!?
Hôm nay tôi học được một bài học, chỉ gật đầu khi mình cảm thấy chắc chắn!?
http://tinblog.net/
Thứ Tư Tuần XXVI Thường Niên Năm 2 – 27/9 - T. Venceslaô, T.
Laurensô, tử đạo
Lời Chúa: Lc 9, 57-62
57 Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo." 58 Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu." 59 Đức Giêsu nói với một người khác: "Anh hãy theo tôi!" Người ấy thưa: "Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã." 60 Đức Giêsu bảo: "Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa." 61 Một người khác nữa lại nói: "Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã." 62 Đức Giêsu bảo: "Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa."
Lạy Chúa, xin dạy con biết từ bỏ những của cải thế gian mau hư mất, để hướng đến sự sống không hư mất trên trời. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét